Thursday, February 14, 2008

 

Chiến dịch phản pháo

Trong ba năm qua, trên Internet đã xuất hiện một website mang tên nhandanvietnam. org, tuyên truyền cho CSVN. Bắt đầu từ tháng 12 năm 2007 đến nay, website này đã mở chiến dịch phản chứng về vụ thảm sát Tết Mậu Thân 1968 và tấn công Thiên Chúa Giáo.
Vụ án thảm sát Tết Mậu Thân: Các tác giả của trang nhà này cho rằng số người chết trong Tết Mậu Thân, nhất là ở Huế, đều do bom đạn của Mỹ – Ngụy, chứ không phải do “quân giải phóng” tàn sát. Website nói: “Một nhà nhiếp ảnh khác, viết rằng hầu hết các nạn nhân “đã bị giết bởi bom đạn được bắn một cách kinh hoàng chưa từng thấy của Mỹ”... đã được quân của Mặt Trận chôn tập thể cùng với những du kích bị thiệt mạng về phía của họ (theo nguồn tin của quân Bắc Việt và Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam) và một số lớn thường dân bị “quân đồng minh chôn sống” (mass graves by the “allies”)....
Riêng vụ “thảm sát’ tại Bến Tre, các tác giả cho rằng những gì mà Thiền Sư Nhất Hạnh tố cáo vào tháng 8 năm 2001 là đúng sự thật, nhưng Hội Ký Giả Việt Nam Hải Ngoại đã mở chiến dịch vu khống Thiền Sư.
Ông Bùi Tín, chẳng biết chút gì về cuộc thảm sát ở Huế, lại nói với đài BBC hôm 24.1.2007: ''Khi quân Mỹ đổ bộ lại từ Phủ Bài trở ra để lấy lại Huế thì anh em họ trói, di chuyển đi hàng mấy trăm tới hàng nghìn người. Do vướng chân, mệt, rồi bị pháo bắn ở ngoài biển vào dữ dội cho nên do phần lớn do tự động các chỉ huy trung đội tới trung đoàn đồng lõa với nhau để thủ tiêu không cho cấp trên biết.''
Vụ tấn công Thiên Chúa Giáo: Các tác giả đã lặp lại những luận điệu do nhóm Giao Điểm đã đưa ra mấy năm về trước.
Phương pháp lập luận của nhóm này thường là:
(1) Trích dẫn các bài viết hay sách của các tác giả thiên cộng cố ý viết sai lệch và coi đó là “chân lý”. Có khi họ chỉ trích những đoạn có lợi cho họ, còn các đoạn khác bỏ đi hoặc cố tình dịch sai để xuyên tạc (như trường hợp Cao Huy Thuần dịch cuốn “Divers voyages et mission” của Alexandre de Rhode).
(2) Đưa ra các sự kiện ngụy tạo như là những bằng chứng lịch sử.
Một trong các thủ phạm đã tham gia vào vụ thảm sát Tết Mậu Thân ở Huế là Nguyễn Đắc Xuân, cũng có mặt trong nhóm phản bác những tài liệu của Việt Nam Cộng Hòa.
Nhiều người tin rằng Bộ Thông Tin Văn Hòa của Hà Nội đã cho mở chiến dịch này để “vô hiệu hóa” các chương trình kỷ niệm 40 năm Thảm Sát Mậu Thân đang được cộng đồng người Việt hải ngoại tổ chức, còn chiến dịch bôi nhọ Thiên Chúa Giáo là để “hóa giải” vụ Giáo Hội Công Giáo Việt Nam đang dòi lại nhà đất hiện nay.
Để độc giả có thể đoán xét một cách công bằng, trước hết chúng tôi xin trích đăng những đoạn quan trọng trong các bài biện minh cho Cộng Sản như đã nói trên, sau đó chúng tôi sẽ trình bày kế hoạch thảm sát trong vụ Tết Mậu Thân ở Huế đã được Hà Nội soạn thảo kỹ càng, tiến trình vụ thảm sát này và những hậu quả.
BIỆN BÁC CỦA BỒI BÚT TRẦN THÔNG
Trong bài dưới đầu đề “Chứng Nhân: Mậu Thân - Hố Chôn Tập Thể - Hậu Mậu Thân Huế 68”, được đưa lên Internet hôm 6.1.2008, bồi bút Tâm Đạt Trần Thông đã viết như sau:
“Robert Shaplen viết về lúc đó “Không có gì trong cuộc chiến ở Triều Tiên và Việt Nam khi nói về sự tàn phá, mà tôi thấy kinh hoàng bằng những điều tôi thấy được ở Huế năm ấy. Trong số 17.134 nhà thì 9.776 ngôi nhà đã hoàn toàn bị phá hủy và 3.169 ngôi nhà bị thiệt hại khá trầm trọng…. Và dường như rất có thể những bom đạn Mỹ “cứu” dân Việt Nam đã giết nhiều thường dân hơn là Quân giải phóng và quân Bắc Việt đã làm…, và do quân đội Sài gòn khi tái chiếm thành phố, giết để trả thù trên quy mô lớn đã xẩy ra ở Huế do lực lượng Saigon sau khi tái chiếm thành phố. Thế mà, Mỹ - VNCH đã méo mó, mô tả một cách sai lệch, thổi phồng, tô vẽ với những điều bịa đặt, là do Quân giải phóng MTGPMN đã thảm sát Mậu Thân Huế, nhằm mục đích tuyên truyền, chỉ là những giọng điệu của một chiến dịch tuyên truyền mở rộng nhằm làm giảm đi ảnh hưởng vụ thảm sát Mỹ Lai mà thôi.”
Sau đó, tác giả trích dẫn một đoạn được nói là của một nhà báo người Ý tên là là Oriana Fallaci. Đoạn đó như sau:
“Trong một bài viết mô tả đầy sinh động, một nhà báo người Ý Oriana Fallaci, trích dẫn lời một linh mục Pháp ở Huế đã kết luận rằng: “Tất cả có khoảng 1100 người bị giết (sau ngày quân Saigon “giải phóng” thành phố. Hầu hết sinh viên, giáo sư đại học, tu sĩ Phật giáo, trí thức và Phật tử (religions people) ở Huế đã không bao giờ che đậy cảm tình của họ đối với Quân Giải Phóng.”
(In a graphic description, Italian journalist Oriana Fallaci, citing a French priest from Hue, concluded that: “Altogether, there have been 1,000 killed (after “liberation” by Saigon forces. Mostly students, university teachers, priests. Intellectuals and religious people at Hue have never hidden their sympathy for the NLF.”).
Tác giả viết tiếp:
“Trong suốt hơn 20 ngày chiếm đóng Huế, khu xóm tôi chỉ có một chị nữ du kích nằm vùng, đó là chị Hoa, vào khoảng 21 tuổi trẻ đẹp (sau ngày giải phóng 30/4/75, chị Hoa là trưởng đồn Công an Mai Khôi, trên đường Chi Lăng?) giúp việc cho 3 nhà, chị đã bắt giam ba người chủ nhà: cảnh sát viên Bửu Mãn, bà Quít chủ nhân bán trầm hương bị giết chết, cùng với một số tù binh VNCH bị trói, và thường dân đang trị thương, bởi đạn phi pháo Mỹ-Ngụy bắn phá Trường Trung học Gia Hội (Trường này gần chùa Tăng Quang Tự, tạm dùng làm Bệnh xá và tạm giam tù binh), được các anh chị du kích, và thanh niên thiện nguyện Bệnh xá đào hố chôn vội chừng 30 xác, và chị bắt Trung tá Khương, chỉ huy trưởng tiếp vận Vùng I, bị kẹt tại nhà bà Nguyễn Đắc Phương giao cho thượng cấp xử lý (Trung tá Khương, được chuyển ra Bắc sau đó).
“Ngày ngày, dân Huế được tin số người chết gia tăng bởi phi pháo oanh kích, bom đạn, bom chùm Mỹ - Ngụy bừa bãi, giết hại thường dân vô tội nằm chết trên đường phố, đường khu xóm và xác người trộn lẫn trong đống gach vụn nhà cửa trúng bom đạn, mùi tử khí xông lên ghê rợn. Chúng tôi nhìn thấy trong những ngày đi mua thực phẩm từ những nơi bán gạo liên gia và đại lý thực phẩm đồ hộp Mỹ, cá hộp và một vài nơi “họp chợ chạy” bán rau tươi để dùng và buôn bán.
“Những xác chết đó được chôn vội khắp đó đây, do các anh chị du kích điều động những thanh niên Phật tử các khu xóm ra cầm súng bao che thân nhân bà con là quân cán chính VNCH, ra trình diện hay lẫn trốn không ra trình diện với Việt Cộng (những thanh niên Phật tử này, không theo Việt Cộng rút đi, thế là đại nạn cho họ Hậu Mậu Thân), sau này Ngụy VNCH cải táng đào lên những hố chôn này, diễn tuồng lên án Việt Cộng “Thảm sát Hố chôn tập thể”,
“Khoảng chừng 6 ngày, trước khi quân Mỹ - quân VNCH tái chiếm Huế, đã nỗ lực dốc hết sức đạn pháo bom đạn được bắn một cách kinh hoàng, bừa bãi chưa từng thấy của Mỹ để loại bỏ bất cứ một kẻ địch nào, được tướng Townsend Hoopes, Phó tham mưu trưởng không quân (Under-secretary of the Air Forces) vào lúc bấy giờ nói rằng trong nỗ lực tái chiếm thành phố, 80% dinh thự đã bị đổ nát và trong đống gạch vụn đó có khoảng 2000 thường dân bị chết, bom đạn Mỹ “cứu” dân Huế đã giết nhiều dân Huế hơn là Quân giải phóng và Bắc Việt đã làm, trong số đó có 30 xác ở trường Trung học Gia Hội…, bất kể lực lượng Việt Cộng cố thủ chỉ còn lại một số chốt (lẫn trốn và rút lui sau cùng) cầm chân tiến quân, quân Mỹ - quân VNCH, để cho đại quân Việt Cộng rút ra khỏi Huế trước 3 ngày quân Mỹ-quân VNCH làm chủ tình hình Huế. Trong khi, Việt Cộng rút ra khỏi Huế, mang theo nhiều tù binh quân cán chính VNCH bị trói dẫn đi và thanh niên bị bắt theo lên núi để bổ xung quân số, bị giết chết rất nhiều bởi bom, phi pháo truy kích, đã được Việt Cộng chôn vội sơ sài, một số thanh niên còn sống chạy tán loạn, không theo Việt Cộng lên núi (Bạn học Võ Đoàn, nay là Hiệu trưởng Trường Trung Học cấp I, Quận Phú Vang, đã trốn chạy về nhà, do phi pháo Mỹ truy kích Việt Cộng từ Phú Vang chạy lên núi). Thế là, chỉ vài ngày sau khi quân Mỹ - quân VNCH, tái chiếm và tái lập ổn định Huế, thì những hố chôn tập thể vội vàng sơ sài khắp nơi, được cải táng đào lên, để diễn tuồng tố cộng nhằm mục đích tuyên truyền...
“Quân lệnh Việt Cộng trong thời chiến Chống Mỹ Cứu Nước, rất nghiêm minh và tử hình ngay tại chiến trận hay lúc rút lên căn cứ, bất kể quân hàm cán bộ du kích hay bộ đội Bắc Việt, có hành vi cướp của giết người trả thù, hiếp dân. Vì kháng chiến quân cách mạng Việt Cộng, sống từ dân, do dân, lớn lên trong dân, chiến đấu trong lòng dân, dân bảo bọc, chở che và ủy nhiệm đánh cho quân xâm lược đế quốc Pháp-Mỹ-Vatican cút và đánh cho Việt gian VNCH nhào dành độc lập-tự chủ-thống nhất đất nước.
“Khi đào các xác chết lên, ai ai cũng là người Việt Nam, làm sao phân biệt được ai quân cán chính VNCH, ai là dân quân du kích, ai là Việt Cộng! Nhưng sau khi đào lên VNCH đều cho tất cả những người chết đều do “Việt Cộng thảm sát”.
“Chỉ còn vài trăm gia đình không tìm được xác cha, chú, bác, anh em, chồng con, là tù binh quân cán chính VNCH bị trói và thanh niên bị bắt theo bổ xung quân số, khắp các địa danh hố chôn tập thể suốt 40 năm nay. Thương tiếc thay, ngàn đời không thể tìm thấy xác những người này (trong đó có anh Lê Hữu Bôi và Trần Điền), trên đường bắt theo lên núi vào rừng, họ đã ôm gọn bom phi pháo hay đạn đại pháo của Mỹ - VNCH truy kích và không tập bừa bãi, nổ banh xác biến thịt xương thành bụi và máu thành hơi như những “bom người” kháng chiến quân Iraq.
“Trường hợp anh Lê Hữu Bôi, kháng chiến quân cách mạng Việt Cộng không bao giờ, không bao giờ và không bao giờ giết nhân sĩ quần chúng Lê Hữu Bôi, lý tưởng cách mạng dân tộc Phật giáo, song hành lý tưởng cách mang dân tộc Việt Minh Cộng Sản Đảng, đánh đuổi thực dân đế quốc xâm lược, quyết dành lại độc lập và thống nhất đất nước. Thật không ngờ, anh Bôi phạm sai lầm sơ đẳng chính trị là chạy loạn trốn bom đạn lại chui vào hang ổ Việt gian Thiên Chúa Giáo phản quốc tại nhà thờ Phú Cam, cùng với đảng viên Đại Việt Cần Lao Công Giáo Trần Điền.
“Sự thật hàng ngàn xác chết thường dân và tù binh quân cán chính VNCH trong các hố chôn tập thể được khai quật do bom đạn Mỹ “cứu” dân Huế đã giết nhiều dân Huế, đã được kháng chiến quân cách mạng Việt Cộng chôn vội. Thế mà, Mỹ - “lính đánh thuê” VNCH đã méo mó, mô tả một cách sai lệch, thổi phồng, tô vẽ với những bia đặt do quân giải phóng Việt đã thảm sát Mậu Thân Huế, nhằm mục đích tuyên truyền, chỉ là những giọng điệu và vai trò của chúng trong một chiến dịch tuyên truyền mở rộng nhằm làm giảm đi ảnh hưởng vụ thảm sát Mỹ Lai.”
BIỆN HỘ CHO NHẤT HẠNH
Trong bài “Tội ác Mỹ – Ngụy, Mậu Thân Bến Tre 68” được đưa lên Internet ngày 18.12.2007, trang nhà nhandanvietnam. org đã viết một bài khá dài nói về biến cố Tết Mậu Thân tại Bến Tre để giới thiệu bài “Mậu Thân: Bến Tre Đã Đi Vào Lịch Sử Nước Mỹ” của Hoa Trinh bênh vực lời tuyên bố của Thiền Sư Nhất Hạnh vào tháng 8 năm 2001 lên án Mỹ – Nguy tiêu hủy toàn tỉnh Bến Tre. Trong phần giới thiệu, nhandanvietnam. org đã trích dẫn những đoạn như sau:
"Việt Cộng đã ở khắp trong thành phố," Thiếu Tá Philip Canella nói. "Chúa ơi, chúng ở khắp mọi nơi ần như chúng ở khắp trong thành phố, có thể chúng ở chung với dân chúng. Đó là dịp Tết và có nhiều người lạ mặt vào trong thành phố."
(The Viet Cong had people all over this town," said Maj. Philip Canella. "Christ, they were everywhere. They had apparently infiltrated into most of the town; they were probably living with the people. It was Tet and there were plenty of strangers in town.)
“Bến Tre đã bị đánh nát bởi hỏa lực của Mỹ. “Đã tới lúc phải tiêu hủy thành phố để cứu nó” một Thiếu Tá Mỹ ẩn danh đả giải thích như vậy; và lời tuyên bố của ông ta trở thành một trong những câu được trích dẫn nhiều nhất về cuộc chiến và một khẩu hiệu thích hợp nhất của các cuộc phản công của Mỹ trong dịp Tổng tấn công Tết [Mậu Thân].
(Ben Tre was pulverized by US. firepower. "It became necessary to destroy the town to save it," an unidentified US. Major explained, thus coining one of the most notorious phrases of the war and a fitting motto for the US. counterattack against the Tet Offensive.)
Trang nhà này viết tiếp:
“Sư thật, Tàn ác Mỹ - Ngụy Cuộc Thảm Sát Mậu Thân và Hậu Mậu Thân Huế 68 và Mậu Thân Bến Tre 68 là do đạn pháo kích của Mỹ và Nam VN được bắn một cách bừa bãi và do quân đội Saigon khi tái chiếm thành phố, giết để trả thù trên quy mô lớn...
“Nhưng cho dù, Mỹ-Ngụy, mở rộng chiến dịch tuyên truyền để giảm ảnh hưởng vụ thảm sát Mỹ Lai, để rồi Mậu Thân Bến Tre 68 đã đi vào lịch sử nước Mỹ “đánh cho Mỹ cút – đánh cho Ngụy nhào”, bởi một Thiếu Tá Mỹ ẩn danh đã tuyên bố, nhằm biện minh cho việc sử dụng bừa bãi bom nổ, khi trả lời cuộc phỏng vấn của ký giả Peter Arnett. Câu tuyên bố của ông ta, rằng "Đã tới lúc phải tiêu hủy thành phố để cứu lấy nó," được nhắc tới rộng rãi trong giới báo chí và đã trở thành biểu tượng phá sản của chính sách Hoa Kỳ ở Đông-Nam-Á mà các phong trào phản chiến sính dùng."
Sau đó, Hoa Trinh đã nhắc lại cuộc họp báo của Hội Ký Giả Việt Nam Hải Ngoại vào chiều Chúa Nhật 14.10.2001 tại nhà hàng Seafood Paracel thành phố Westminster phản đối Thiền Sư Nhất Hạnh đã dùng những câu chuyện bịa đặt đề lên án quân đội Hoa Kỳ và VNCH hủy diệt toàn bộ thành phố Bến Tre.
Tác giả cho rằng hai nhân chứng Nguyễn Ngọc Chấn và Trần Huỳnh Châu ra làm chứng trong cuộc họp báo là không “chính hiệu”.
Theo tắc giả, việc Nguyễn Ngọc Chấn trở về Bến Tre trong Liên Đoàn 5 Biệt Động Quân năm 1968 là phịa, vì lúc đó chiến trận ở QĐ III rất năng, nên LĐ5BĐQ không thể rời khỏi Quân khu III.
Còn Trần Huỳnh Châu, cũng theo tác giả, tốt nghiệp Trường Quốc Gia Hành Chánh, ban Đốc sự khóa 7. Năm 1968, ông nhập ngũ khóa 3/68 vào Trường Bộ Binh Thủ Đức. Trong thời gian có vụ Mậu Thân, ông đang thụ huấn ở Thủ Đức, nên không thể làm Phó Tỉnh trưởng Kiến Hòa.
Sau khi bác bỏ hai nhân chứng quan trọng đã ra làm chứng lời của Thiền Sư Nhất Hạnh là nói láo, tác giả tố cáo ông Đỗ Sơn, Chủ Tịch Hội Ký Giả, “khích động mọi người thù ghét Nhất Hạnh” và “đổ tội việc mất miền Nam cho Phật giáo phản chiến.”
Tiếp theo, tác giả viết lung tung, đọc nghe rất tức cưới như: “Sau đại chiến thứ hai, “Nhật Hoàng và Giáo Hoàng Pius 12 được Mỹ tha không đưa ra tòa án chiến tranh. Đổi lại Giáo Hoàng bỏ rơi con chiên trong các xứ Cộng sản chiếm, theo đường lối của Mỹ là chống cộng. Khi Giáo Hoàng Gioan 23 lên ngôi đã đổi ngược chính sách của Mỹ, theo chính sách xin bắt tay với Cộng Sản để cứu giáo dân trong các nước Cộng Sản...”
Sau đó, tác giả đưa ra một số tài liệu để chứng minh trong biến cố Tết Mậu Thân, Bến Tre bị dội bom rất nặng, chẳng hạn như:
- Ngày 8-2-1968: Kịch chiến tiếp tục tại Bến Tre, 451 VC tử thương, 60 VNCH và 35 Mỹ tử thương, nhiều thường dân thiệt mạng (Đoàn Thêm : 1968: Việc từng ngày, trang 50). Còn tài liệu của Việt Cộng cho biết “Các ngày 2 và 3 tháng 2, pháo địch ở hạm tàu trên sông Hàm Luông và căn cứ Bình Đức Mỹ Tho bắn dữ dội vào nội ô, các loại máy bay ném bom, máy bay trực thăng bắn và rải xăng đặc hủy diệt khu Chợ Bến Tre, làm hơn 300 đồng bào ta chết và bị thương. (Cuộc đọ sức thần kỳ, trang 258 và 259 của Thiếu tướng Lê Quốc Sản chỉ huy Khu 8).”
- Những lời trích trên cùng tin tức khác về việc Mỹ bỏ bom và pháo kích tìm thấy trong báo New York Times số ra ngày 6 tháng 2 năm 1968. Theo báo [New York] Times có ít nhất 750 thường dân bị thương vong ở Mỹ Tho, 350 ở Cần Thơ, 2500 ở Bến Tre.”
Mặc dầu đã cố gắng sưu tập tài liệu, tác giả cũng không thế chứng minh được toàn thành phố Bến Tre đã bị bom đạn Mỹ hủy diệt như Thiến Sư Nhất Hạnh đã tố cáo.
CẬU XUÂN CÃI CHÀY CÃI CỐI
Dĩ nhiên, khi nói đến vụ thảm sát ở Huế vào Tết Mậu Thân năm 1968, cậu Nguyễn Đắc Xuân không thể ngồi yên được, vì cậu là một trong những chính phạm. Nhưng cậu chỉ cãi chày cãi cối.
Cậu Xuân đã viết hai bài đăng trong “Tuyển Tập: Tổng Nổi Dậy Mậu Thân 68” được phổ biến trên nhandanvietnam. org ngày 19.1.2008.
Trong bài “Hậu quả của “cái chết” của tôi” cậu Xuân đã thanh minh về vụ bị cuốn “Giải khăn sô cho Huế” của Nhã Ca tố cáo cậu “lập những phiên toà nhân dân, kêu án tử hình hàng loạt người”. Cậu Xuân hỏi: “Tôi đã mở toà án ở đâu và xử ai?” Sau đó, cậu Xuân nói về chuyện tình giữa Nhã Ca và Trần Dạ Từ, đọc rất vui.
Bài thứ hai là bài “Bình luận một thông tin lịch sử trong sách “L’Offensive Générale Des Việt Cộng Au Tet Mau Than 1968” của nhà sử học Phạm Văn Sơn”. Trong bài này cậu đã phê bình một số điểm trong cuốn sách này. Thật ra, cuốn này là một tập tài liệu có tên bằng tiếng Việt là “Tổng công kích, Tổng khởi nghĩa của Việt Cộng Mậu Thân 1968” của QLVNCH do sử gia Phạm Văn Sơn làm chủ biên. Trong bài này, cậu đã kích một số chi tiết trong cuốn sách mà cậu cho rằng sai. Thí dụ:
Cuốn sách viết “Cuối cùng vào 5 giờ sáng, Việt Cộng tràn ngập cả khu Đại Nội và tới 8 giờ sáng thì họ chiếm được cột cờ và treo lên đó lá cờ giải phóng (trên đỏ, dưới xanh, có ngôi sao vàng ngay giữa) rất lớn”. (tr.336).
Cậu Xuân bình luận: “Phải chăng lá cờ treo trên đỉnh cột cờ Kinh thành Huế là cờ “cờ giải phóng (trên đỏ, dưới xanh, có ngôi sao vàng ngay giữa”? Đây là một sự việc mà tất cả những ai đã sống qua ở Huế trong Tết Mậu thân 1968 đều biết rất rõ: Đó là lá cờ của Mặt trận Liên minh Các Lực lượng Dân tộc, Dân chủ và Hoà bình Thành phố Huế. Lá cơ ấy trên xanh, dưới xanh, ở giữa màu đỏ với một ngôi sao vàng.
“Liên minh Các Lực lượng Dân tộc, Dân chủ và Hoà bình” là cái quái gì, chúng tôi sẽ nói trong bài tới.
MỘT VÀI NHẬN XÉT
Sau khi đọc qua một vài bài biện minh cho tội tàn sát tập thể của Việt Cộng nói trên, chúng tôi có một vài nhận xét tổng quát như sau:
(1) Cần phân biệt số nạn nhân chết do chiến cuộc và số nạn nhân chết do Việt Cộng tàn sảt. Đây là hai trường hợp hoàn toàn khác nhau, không thể bày trò lập lờ đánh lận con đen để cãi chày cãi cối như bọn bồi bút đang làm.
Tài liệu của Thị Xã Huế cho biết sau 22 ngày giao tranh, đã có 944 người chết và 784 người bị thương, 4.456 căn nhà bị phá hủy hoàn toàn, 3.360 căn bị phá hủy trên 50% và 2.757 căn bị phá hủy dưới 50%.
Tài liệu kiểm kê của Bác Sĩ Elje Vannema cho biết đã khám phá ra có 19 mồ chôn tập thể với 2.326 người. Mồ chôn tập thể xa nhất là ở khe Đá Mài, cách Huế khoảng 26 cây số, với 428 người bị được tìm thấy. Tại khu này, không hề có trận đánh nào xấy ra, bị Mỹ – Ngụy dội bom hay trọng pháo, hay là đường rút quân của Cộng quân.
(2) Hà Nội đã lập trước kế hoạch tàn sát tập thể ở Huế rất kỹ càng.
Hà Nội đã chia thành phố Huế thành 4 khu do bốn cán bộ chỉ huy để thực hiện vụ thanh lọc và tàn sát: Khu Thành Nội, Khu Tả Ngạn, Khu Hữu Ngạn và Khu Gia Hội. Nguyễn Đắc Xuân chỉ huy Khu Gia Hội còn Hoàng Phủ Ngọc Tường lập tòa án ở Trường Trung Học Gia Hội để xét xử.
Chùa Từ Đàm là nơi đặt đại bản doanh của tổ chức thảm sát và cũng là nơi giam giữ và thanh lọc các nạn nhân Khu Hữu Ngạn, đa số là đồng bào công giáo đang ẩn nấp trong nhà thờ chính tòa Phủ Cam. Tại đây những người công giáo từ 15 đến 50 tuổi đều bị đi tàn sát, không cần thanh lộc hay xét xử gì cả.
(3) Trường hợp nói láo của Thiền Sư Nhất Hạnh không ai biện minh được.
Trong cuộc thuyết trình ngày tối 25.9.2001 tại thánh đường Riverside ở New York, ông cho biết thành phố Bến Tre có 300.000 người đã bị bom đạn Mỹ tiêu hủy. Sau đó, trong cuộc phỏng vấn của ký giả Anne A. Simpkinson ông lại cho biết có đến 300.000 hộ đã bị tiêu hủy. Nếu cứ lấy trung bình mỗi hộ 3 người thôi, thành phố Bến Tre phải có dân số ít nhất 900.000 người. Trong khi đó dân số thành phố Bến Tre lúc đó thật sự chỉ có khoảng 80.000 người.
Với những lời bịa đặt vĩ đại này, Thiền Sư Nhất Hạnh đáng được bầu làm người nói láo số 1 của thế kỷ 21.
(4) Vụ Tòa Khâm Sứ ở Hà Nội
Trong những tuần qua, Bộ Thông Tin và Văn Hóa đã cho một số cò mồi viết báo, lên đài phát thanh hay Paltalk loan truyền rằng Tòa Khâm Sứ ở Hà Nội là của Vatican, do dùng quyền lực của Pháp mà chiếm đoạt nên không thể giao cho Tòa Giám Mục Hà Nội được. Khi nào có bang giao với Vatican mới nói chuyện.
Trong bài “Con dường lựa chọn” được phổ biến hôm 4.1.2008, chúng tôi đã nói rõ: Tòa Khâm Sứ Vatican được được xây cất gần Nhà Thờ Chính Tòa Phủ Cam ở Huế vào khoảng năm 1930, vì lúc đó Huế là kinh đô của Việt Nam. Sau năm 1945, Huế không còn là kinh đô nữa, nên năm 1950, Đức Khâm Sứ John Dooley, người Ireland, quyết định dời Tòa Khâm Sứ ra Hà Nội. Vì lúc đó không có nhà để làm trụ sở, Đức Khâm Sứ Dooley đã mượn một phần bất động sản của Tòa Giám Mục Hà Nội để làm Tòa Khâm Sứ. Năm 1959, Đức Khâm Sứ John Dooley bị trục xuất và Tòa Khâm Sứ bị nhà cầm quyền chiếm, cho xây một khu giải trí với ý đồ phá phách nơi thờ phượng và tu hành. Tòa Giám Mục Hà Nội đã đưa các giấy tờ chứng minh chủ quyền để lấy lại, nhưng chính quyền chẳng những không trả, mà Quận Hoàn Kiếm còn tìm cách gây ồn ào thêm. Vì thế, mới có chuyện đòi lại nhà một cách quyết liệt như hiện nay.
Luận điệu phản tuyên truyền do bọn cò mồi của Bộ Thông Tin và Văn Hóa đưa ra toàn là những lời láo phét nên không lừa dối được ai.
Chúng tôi sẽ mô tả chi tiết về kế hoạch thảm sát Tết Mậu Thân ở Huế của Hà Nội do Tướng Trần Văn Quang chỉ huy trong số báo tới.

Tú Gàn





<< Home

This page is powered by Blogger. Isn't yours?

Tin Việt Nam

(freevietnews.com)