Friday, August 28, 2009

 

Linh mục Nguyễn Văn Lý bất ổn sức khỏe trong lao tù Cộng Sản

(Tin ngày 28-08-2009)
 
Ngày 24-08-2009 vừa qua, chị ruột của linh mục Nguyễn Văn Lý là bà Nguyễn Thị Hiểu và một cháu trai gọi linh mục bằng cậu ruột đã đến trại giam Ba Sao, Nam Hà thăm cha. Đây là cuộc thăm viếng sớm hơn thường lệ, vì lẽ ra phải là đầu tháng lẻ.
 
Linh mục Lý xuất hiện, chân đi hơi cà nhắc nhưng sắc mặt vẫn bình thường, trong bộ đồ tù sọc dưa mà ngài luôn cảm thấy khó chịu. Sau khi hỏi thăm gia đình bè bạn, cha nói ngay về tình hình sức khỏe bản thân, vốn đang bị cao huyết áp. Vị tù nhân lương tâm cho bà chị biết nhiều điều mà trong chuyến thăm ngày 09-07, cha chưa nói:
 
"Hôm 13-05, đang đi lui đi tới trong căn phòng biệt giam chật hẹp, em tự nhiên thấy máu chảy đầy sàn nhà. Nhìn kỹ thì thấy máu xuất ra từ phần hạ thể, từ bàng quang. Toàn là máu bầm. Em kêu y tá bác sĩ. Họ liền tới xức thuốc và cho uống thuốc cầm máu. Vết thương nay đã lành. Ngày 25-05, em lại bị té trong phòng, lủng một lỗ nhỏ phía sau đầu. Trại cũng lại cho uống thuốc. Hôm 12-07, ba ngày sau chuyến thăm của gia đình, tự nhiên em cảm thấy tay phải và chân phải bị cứng đờ, không cử động được. Trại cũng cho uống thuốc chứ không chích. Thấy chuyện bất thường, ngày 14-7, em đã viết một lá thư, yêu cầu gia đình thăm đầu tháng 08. Vì tay không cử động bình thường, thành ra chữ viết rất nguệch ngoạc. Thấy chẳng có hồi âm, nên ngày 03-08 em viết thêm một lá thư nữa để gia đình biết. Lần này thì chữ viết đẹp hơn, vì phải cố gắng nhiều. Nay thì sức khỏe tạm ổn" (xin xem hình chụp bức thư bên dưới).
 
Bà Hiểu trả lời: "Lá thư ngày 14-07 của cậu, gia đình không nhận được. Còn lá thư viết ngày 03-08 thì mới nhận hôm 22-08. Trước đó, ngày 15-08, cháu Quyên (gọi cha Lý bằng chú, đi tu dòng Đức Bà Đi Viếng tại Huế) khi gặp cha Nguyễn Hữu Giải tại La Vang thì đã được cha cho biết sức khỏe của cậu không ổn và cha đã nhận được tin cấp báo này từ Hà Nội"
 
Linh mục Lý đáp: "Em mong từ nay được thăm nuôi hàng tháng để kịp thời thông báo về sức khỏe. Chị không đủ sức thì nhờ mấy đứa cháu. Rồi còn Tòa Tổng giám mục Huế nữa, vốn có trách nhiệm chính về em". Đoạn cha Lý quay sang nói về chuyện khác: "Thời gian gần đây, em có yêu cầu trại để cho em có quyền chia sẻ đồ ăn thuốc uống cho các tù nhân nghèo khổ. Ban đầu trại không cho. Sau đó em tranh đấu: Nếu không cho phép tôi san sẻ thì những món quà gia đình gởi, tôi sẽ không nhận nữa, gởi trả lui hết. Là linh mục, tôi không có thể hưởng một mình được. Lương tâm của tôi không cho phép. Rất nhiều anh em tù nhân túng thiếu thức ăn thuốc uống trong trại này, tôi phải chia sẻ cho họ. Nay thì trại đã bằng lòng! Vậy xin gia đình ráng gởi ra đều đặn, để em có thể giúp cho những bạn tù không ai thăm nuôi giúp đỡ. Họ rất tội nghiệp. Nhà tù CS ra sao thì Chị biết rồi!"
 
Quay sang viên trung tá công an tên Nam, người đặc trách "quản lý" mình từ bao năm nay, cha Lý nói một cách thẳng thừng: "Các ông giết Đức cha Nguyễn Kim Điền là sai rồi, lộn rồi! Phải giết Nguyễn Văn Lý này mới đúng! Tôi nay như người bị bệnh Sida (Aids), hết thuốc chữa rồi. Các ông bắt tôi kiểm điểm 3 tháng một lần để mong tôi thay đổi tư tưởng! Có gì mà kiểm điểm, mà thay đổi chứ! Tôi kiểm điểm các ông, kiểm điểm nhà nước này thì có. Bao nhiêu điều sai lầm và tội ác, các ông đang phạm ở Tây Nguyên, ở Thái Hà, ở Tam Tòa... Ngày nào ra khỏi đây, tôi sẽ tới những chỗ đó để hỗ trợ đồng bào, để tố cáo và phản đối tội ác của nhà cầm quyền Cộng sản…"
 
Kết thúc cuộc nói chuyện dài hai giờ (ở đây chúng tôi chỉ tóm tắt), bà Hiểu đã để lại cho ông trung tá Nam ba số điện thoại: một của Tòa TGM Huế, một của gia đình ở Quảng Biên, một của cô em họ tại Thừa Thiên, với lời dặn: "Em tôi có chuyện gì thì xin ông báo tin ngay để gia đình và Tòa Giám mục ra gấp. Cha Lý mà chết trong tù thì mấy ông chịu trách nhiệm đó!" Cha Lý cũng xin cho mình 3 số điện thoại ấy, phòng khi ra tù thì có thể liên lạc ngay được.
 
Trở về Huế, bà Hiểu và người cháu sáng ngày 27-08 lại đến Tòa TGM Huế, nơi bà đã ghé qua chiều ngày 23-08 để lấy bộ sách kinh cho cha Lý nơi linh mục Quản lý Nhà Chung. Bà mong gặp Đức TGM Nguyễn Như Thể để thông báo tình hình. Linh mục Quản lý cho biết Đức TGM đi vắng nên bà hãy đến gặp Đức Giám mục Phụ tá Lê Văn Hồng. Gặp ĐGM Phụ tá, bà Hiểu thẳng thắn nêu ra hai điểm: "1- Xin Tòa TGM Huế yêu cầu nhà cầm quyền CS không được biệt giam cha Lý nữa. Việc biệt giam là một hình phạt kỷ luật trong nhà tù. Với tình trạng sức khỏe hiện tại, nếu tiếp tục bị biệt giam, cha Lý có thể lâm cơn nguy tử mà không ai biết, không ai cứu kịp. 2- Tòa TGM có trách nhiệm chính đối với cha Lý, con cái của Giáo phận Huế. Gia đình đi thăm là chỉ vì lý do máu mủ thôi! Với lại gia đình ở quá xa, không thể mỗi tháng đi thăm nuôi một lần. Đức Cha biết rồi đó, Ủy hội Tự do Tôn giáo quốc tế Hoa Kỳ, trong chuyến thăm cha Lý ngày 13-05-2009, đã chê rằng gia đình đi thăm nuôi cha Lý 2 tháng một lần là quá ít. Trong khi đó Tòa TGM mỗi năm chỉ thăm cha Lý một lần duy nhất"!?!
 
Đức Giám mục Phụ tá lắng nghe, ghi nhận ý kiến. Ta hãy chờ xem!
 
Bà Hiểu cũng cho biết là khi trở về nhà, bà sẽ làm đơn yêu cầu trại giam không được biệt giam linh mục Nguyễn Văn Lý nữa. Ta cũng hãy chờ xem!
 
Xin Đồng bào và Thân hữu quốc tế tiếp tục quan tâm theo dõi, thông báo và cầu nguyện cho sức khỏe của vị tù nhân lương tâm, biểu tượng đấu tranh bất khuất cho Dân chủ Nhân quyền và Tự do tôn giáo tại VN.
 
Huế ngày 28-08-2009, lúc 15g30
 
Nhóm Phóng viên FNA Khối 8406 tường trình theo lời kể của bà Nguyễn Thị Hiểu.

Tuesday, August 18, 2009

 

CHUYỆN BÊN LỀ CUỘC HÀNH HƯƠNG LA VANG 15-08-2009

Từ khoảng 10-08, nhiều người nhận thấy số lượng công an gia (mặc thường phục) tăng trên các con đường, con hẻm dẫn vào nhà linh mục Phan Văn Lợi (ở số 16/46 Trần Phú, Huế). Họ kháo láo với nhau: "Chắc là nằm phục, nhằm chặn không cho cha Lợi đi La Vang đây". Linh mục Lợi cũng biết thế nên đã nhờ người thân chuyển hành trang đi gởi trước. Sáng ngày 14-08, cuốc bộ với hai tay không, linh mục đến điểm đã hẹn với anh xe thồ. Vừa phóc lên ngồi sau lưng anh ta, thì một công an trẻ, mặc thường phục, từ hướng ngược chiều phóng xe lại. Nhưng đã quá trễ! anh xe thồ này (vốn gan lì can đảm và điều khiển Honda với tài nghệ kiểu SBC, săn bắt cướp), đã vụt như bay đến tu viện Thánh Tâm, nằm cách nhà linh mục Lợi khoảng 200m, nơi có một xe tốc hành đang chờ đợi linh mục và nhiều giáo dân khác. Tay công an lúc nãy và 2 đồng nghiệp trợ lực khác đuổi không kịp bèn phải đứng ngoài tu viện, rút điện thoại ra, chắc là báo động cho đồng bọn ở La Vang.

Quả thế, vừa bước xuống xe ở La Vang, linh mục Lợi được thân hữu cho biết có rất nhiều công an chìm bám theo cha và cha Nguyễn Hữu Giải cũng như trà trộn vào đoàn người hành hương, vốn lên tới khoảng 100 ngàn. Tuy gọi là công an chìm, nhưng ai tinh ý thì cũng nhận ra được, vì mấy tay ấy có đôi mắt láo liên, thái độ né tránh khi bị nhìn chằm chằm, và thường mang đôi tất màu xanh rêu (dấu hiệu nhận ra nhau của ngành công an). Sở dĩ công an gia tăng lần này vì nhà cầm quyền sợ sẽ có chuyện lên tiếng cầu nguyện cho giáo xứ Tam Tòa lại Linh địa La Vang, sau khi có lời kêu gọi cầu nguyện cho Tam Tòa được tung lên mạng mấy ngày trước cuộc lễ.

Quả thế, theo sự dò hỏi khách hành hương, chúng tôi được biết rằng kể từ ngày 13, 14 tháng 08, nhiều đoàn giáo dân từ trong Nam ra bằng xe, khi đến hầm Hải Vân, thì đã bị công an giao thông chặn hỏi: "Có phải đi Tam Tòa không?" Nhiều đoàn giáo dân khác từ Bắc vào, đặc biệt giáo dân tỉnh Quảng Bình, đã bị công an chặn lại tại cầu Đông Hà và đuổi lui, khiến nhiều anh chị em phải bắt xe khác để vào La Vang cho được. Có một nhóm tu sĩ nam nữ dòng Thừa sai Bác ái thuộc Giáo phận Vinh, nhờ đi từ ngày 10-08, nên đã đến được La Vang, mang theo nhiều thứ để bán cho khách hành hương. Họ đã được vị quản nhiệm La Vang là linh mục Lê Sĩ Hiền ra lệnh: "Không được bán bất cứ băng dĩa hay hình ảnh nào về vụ Tam Tòa". Thế là các tu sĩ đành phải bằng lòng bán những gói thuốc bổ, thuốc thông máu mà họ đã bào chế.

Cuộc hành hương khai mạc với Thánh lễ lúc 18g chiều ngày 14-08 do Đức Giám mục phụ tá Lê Văn Hồng chủ sự, tiếp đến là cuộc chầu Mình Thánh Chúa cầu cho các linh mục (nhân Năm thánh Linh mục) lúc 20g30 do Đức Giám mục Đà Nẵng Châu Ngọc Tri chủ sự, và kết thúc với Thánh lễ lúc 6g sáng ngày 15-08 đo Đức Giám mục Nguyễn Như Thể chủ sự. Tất cả là để tôn thờ Chúa và tôn kính Mẹ La Vang dưới tước hiệu "Đức Bà phù hộ các giáo hữu". Thế nhưng, trong cả hai Thánh lễ và giờ chầu Mình Thánh Chúa cầu cho các linh mục, chẳng hề có lời giảng nào nhắc nhở xa gần hoặc lời cầu nguyện nào xin Chúa cứu giúp và xin Mẹ phù hộ cho các Giáo dân lẫn Linh mục đã bị đánh đập dã man tại Tam Hòa ngày 20, 26, 27-07-2008 và tiếp tục bị hăm dọa cho tới nay. Thậm chí lời cầu nguyện đại đồng (lời cầu nguyện tín hữu) thứ tư trong Thánh lễ (hoặc thứ năm vào các dịp đặc biệt) nhắm đến những ai đang chịu đau khổ, cũng bị bỏ luôn! Hết biết! Nhiều linh mục tu sĩ giáo dân có quan tâm đến Tam Tòa đều hết sức khổ đau, phiền muộn. Đang khi đó thì trong cùng thời điểm, 15-08, hơn 200 ngàn giáo dân Giáo phận Vinh tề tựu về Tòa Giám mục ở xã Đoài và hàng triệu Kitô hữu VN trong lẫn ngoài nước cũng hướng lòng về đó để hiệp thông cầu nguyện cho Tam Tòa.

Trung tâm hành hương La Vang làm người ta liên tưởng tới một trung tâm hành hương nổi tiếng là đan viện Jasna Góra, tại Częstochowa, Ba Lan, nơi có ảnh Đức Mẹ Đen thời danh. Từ hơn 300 năm nay, nó đã trở thành trung tâm biểu dương đức tin của Dân tộc Ba Lan. Chế độ Đức Quốc xã rồi chế độ CS từng tìm cách đóng cửa nó hoặc ngăn chận tín hữu nhưng vô ích. Công an CS từng chặn đường, gài lựu đạn trong bụi, đổ chất độc xuống giếng nước để làm cho khách hành hương hãi sợ mà không còn dám đến, nhưng Đức Mẹ (cũng được kính ngày 15-08 hàng năm) luôn che chở con cái Người. Sở dĩ CS căm thù trung tâm hành hương này vì nơi đó luôn vang lên công khai những lời cầu nguyện cho các Kitô hữu bị CS bách hại. Chính Jasna Góra (chốn hành hương ưa thích của cố Giáo hoàng Gioan-Phaolô II) đã đóng một vai trò khá lớn trong việc tiêu diệt chủ nghĩa và chế độ Cộng sản tại Đông Âu cuối thập niên 80 của thế kỷ trước.

Chúng tôi cũng được nghe tường thuật rằng trong một bàn cơm của các linh mục tối ngày 14-08, một vị cho biết trên mạng internet vừa mới có bài viết sắc như dao mổ của linh mục Nguyễn Ngọc Tỉnh (Tam Tòa? Chuyện nhỏ!) cũng như nhiều câu hỏi: Tại sao Hội đồng Giám mục VN chưa lên tiếng về vụ Tam Tòa? Tại sao giáo xứ Tam Tòa vốn trước đây thuộc Tổng Giáo phận Huế và có nhiều linh mục Huế gốc Tam Tòa, gốc Quảng Bình, mà sao TGP Huế vẫn chưa thấy lên tiếng, chưa gởi phái đoàn đi thăm viếng ủy lạo? Thì một linh mục khác (tạm giấu tên) nói rằng đặt những câu hỏi về HĐGMVN và về TGP Huế như thế là quá khích (!?!) và rằng bài của cha Tĩnh vừa mới đưa lên mạng thì đã bị rút xuống ngay (hẳn vì quá bậy và quá dở!) Có phải thực sự như thế không thưa bà con công dân mạng?

Trở lại với linh mục Lợi. Chiều ngày 14-08, đang khi rảo quanh Linh địa, linh mục thấy có một bảng thật to đề chữ "Đoàn hành hương Tổng giáo phận thành phố Hồ Chí Minh" treo trước một căn lều lớn. Bước vào, gặp ngay người có lẽ là trưởng đoàn, cha Lợi nói: "Sao không đề là TGP Sài Gòn mà lại đề TGP thành phố HCM? Có biết đây là kẻ vô thần từng sát hại biết bao giám mục, linh mục, tu sĩ, giáo dân không? Mang tên ông ta chỉ chuốc lấy ô nhục" -- "Thưa cha, chúng tôi cũng biết thế và đã có lần giăng băng-rôn đề chữ "Tổng giáo phận Sài gòn" trên chiếc xe chở đoàn hành hương, nhưng công an đã đến xé đi và còn hăm dọa". Câu chuyện tiếp tục với tình hình Giáo hội VN tại các điểm nóng và vị giáo dân tỏ ra hiệp thông, đồng tình với ông cha "phản động".

Đang trò chuyện với các giáo dân thì linh mục Lợi thấy có hai anh thanh niên trẻ, đeo máy ảnh và máy quay, luôn chăm chú nhìn mình từ đằng xa rồi thỉnh thoảng lại đưa ống kính lên, hướng về linh mục. Quan sát một lúc lâu, cha Lợi đoán là hai công an đang theo dõi và chụp hình mình nhưng vẫn thản nhiên trò chuyện. Sau đó, cha tiến đến gần chỗ họ ngồi, đưa máy ảnh chụp vu vơ chung quanh, rồi bất thần quay lại chụp trực diện hai cậu. Thế là hai cậu đứng lên, nhưng chưa bỏ chạy ngay, vì còn để đồ đạc gần đó. Cha Lợi liền liên tục "tấn công" bằng chiếc máy ảnh. Hai tay công an cố tránh né, bằng cách xoay người hoặc che mặt. Nhưng cuối cùng thì cũng bị dính vào khung hình (xin xem ảnh dưới đây). Rốt cục họ bỏ đi với lời lẩm bẩm không nghe rõ (chắc là chửi thề) sau khi nghe cha Lợi nói: "Bám vừa vừa thôi nhé! Hoàn thành nhiệm vụ rồi thì đi đi!!" Đây là hai cậu công an thường nằm phục quanh nhà cha Lợi thời gian gần đây để có khi quay phim chụp ảnh những ai ra vào nhà cha, và đã có nhiều người khách vô tội trở thành nạn nhân, bị công an lôi lên lôi xuống chỉ vì "tội" vào thăm cha Lợi hoặc người nhà cha Lợi.

Nhóm Phóng viên FNA Khối 8406 tường trình từ Huế lúc 10g ngày 16-08-2009

Friday, August 07, 2009

 

Kháng thư số 27: Phản đối nhà cầm quyền CSVN tiếp tục đàn áp các nhà dân chủ và tiếp tục tàn hại nhân dân đất nước qua vụ bauxite

Khối 8406
Tuyên ngôn Tự do Dân chủ cho Việt Nam 2006

Web: http://khoi8406vn.blogspot.com/
Email: vanphong8406@gmail.com

Kháng thư số 27

Phản đối nhà cầm quyền CSVN tiếp tục đàn áp các nhà dân chủ
và tiếp tục tàn hại nhân dân đất nước qua vụ bauxite

Kính gửi: Đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước cùng cộng đồng thế giới dân chủ.

Trong thời gian qua, tại Việt Nam đã xảy ra những sự kiện lớn sau đây:

1) Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam (NCQ CSVN) tiếp tục đàn áp bắt bớ những người yêu nước:

Liên tiếp trong ba tháng 5, 6 và 7/2009, nhà cầm quyền CSVN đã tiến hành một đợt khủng bố mới, qua việc bắt thêm 7 người nữa là các vị: Trần Anh Kim (thành viên ban Đại diện lâm thời Khối 8406), Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định, Lê Thăng Long, Nguyễn Tiến Trung, Lê Thị Thu Thu và Trần Thị Thu. “Tội danh” mà bộ máy công an trị Việt Nam gán ghép cho họ là “Tuyên truyền chống nhà nước CHXHCNVN”, chiếu theo Điều 88 của Bộ luật hình sự hiện hành. Đồng thời, NCQ CSVN còn mở một chiến dịch vu khống, bôi nhọ họ một cách rất trắng trợn, hèn hạ trên các phương tiện thông tin đại chúng ở Việt Nam.

Cùng lúc đó, Cơ quan An ninh điều tra thuộc Bộ Công an CSVN, vào ngày 17-05-2009, đã hoàn thành cái gọi là “Kết luận điều tra mang số 17” đầy những tố cáo vu vơ, chụp mũ bất công, lý luận ngụy biện, kết tội hồ đồ và chuyển bản kết luận này cũng như “hồ sơ vụ án” đến Viện Kiểm sát Nhân dân Tối cao, công cụ của đảng, để đề nghị truy tố các nhà dân chủ thành viên Khối 8406 là Nguyễn Xuân Nghĩa (thuộc Ban điều hành lâm thời của Khối), Nguyễn Văn Túc, Ngô Quỳnh, Nguyễn Văn Tính, Nguyễn Kim Nhàn và Nguyễn Mạnh Sơn về tội gọi là “Tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam quy định tại Điều 88 Bộ luật hình sự”, chỉ vì họ đã treo khẩu hiệu, rải truyền đơn tại Hà Nội, Hải Phòng, Hải Dương (tháng 7-8-9/2008) cũng như tung nhiều bài viết lên mạng để tố cáo những sai lầm và tội ác của CSVN và đòi hỏi tự do dân chủ cho Việt Nam (x. phụ lục 1).

Với việc bắt hai trong 5 thành viên Ban đại diện lâm thời và nhiều thành viên nổi bật của Khối 8406 quốc nội, NCQ CSVN muốn đánh một đòn chí tử vào tổ chức dân chủ rộng lớn này.

Ngoài ra, mới đây, NCQ CSVN còn đàn áp thô bạo giáo dân tại nhà thờ Tam Tòa, Quảng Bình, thuộc giáo phận Vinh. Về chuyện này, Khối 8406 đã trình bày rõ trong Kháng thư số 26, ngày 2-8-2009 vừa qua (x. phụ lục 2)

2) Bất chấp mọi sự phản đối, NCQ CSVN vẫn tiếp tục cho phép Trung Quốc tiến hành khai thác bauxite ở Tây Nguyên:

Từ đầu năm 2009 đến nay, khi tin tức về việc NCQ CSVN cho phép các công ty Trung Quốc tiến hành khai thác bauxite ở vùng Tây Nguyên lộ ra rộng rãi, thì đã dâng lên một làn sóng phản đối trong nhân dân Việt Nam về cái gọi là “chủ trương lớn của Đảng và nhà nước”, như tuyên bố của thủ tướng cộng sản Việt Nam, ông Nguyễn Tấn Dũng, trong cuộc họp báo ngày 4-2-2009 (x. phụ lục 3)

Mở đầu cho làn sóng ấy là sự phản kháng mạnh mẽ, rõ ràng và triệt để của những nhà dân chủ Việt Nam cả trong lẫn ngoài nước. Song song đó là những ý kiến phản biện của nhiều nhà khoa học, văn nhân nghệ sĩ, đảng viên cộng sản lão thành, cựu chiến binh và của nhiều tầng lớp nhân dân. Đồng thời, vấn đề này cũng đã được đem ra thảo luận, với nhiều ý kiến phản đối tại kỳ họp thứ 5 Quốc hội khóa XII nước CHXHCNVN, vào hai tháng 5-6/2009 vừa qua.

Thế nhưng, bất chấp những ý kiến hợp lý, chân thành và xây dựng ấy, ông Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch Quốc hội cộng sản Việt Nam, vẫn khẳng định kiểu lấy được trong phiên kết luận chất vấn về vấn đề khai thác bauxite, ngày 13-6-2009 rằng: “Tôi tin toàn Đảng, toàn dân, cả hệ thống chính trị rất đồng tình. Tôi biết hiện nay tinh thần của Chính phủ vẫn đang làm theo cách này” và: “Về phía Quốc hội, chúng tôi sẽ thực hiện đúng chức năng giám sát. Bảo đảm làm sao cùng Chính phủ, cùng với các cơ quan khác trong toàn hệ thống chính trị thúc đẩy thực hiện cho được chủ trương mang tính chiến lược rất quan trọng này” (x. phụ lục 4). Hơn tháng sau, một tin xấu nữa cho dân tộc lại được phát ra: “Theo thông báo của Văn phòng Chính phủ ngày 22-7-2009, Phó Thủ tướng Hoàng Trung Hải khẳng định sẽ tiếp tục cấp phép thăm dò các mỏ khai thác bô-xít để làm cơ sở đánh giá loại tài nguyên này” (x. phụ lục 5).

Việc cho Trung Quốc khai thác bauxite nói trên là hết sức nguy hại cho văn hóa các Dân tộc ít người tại Tây Nguyên, cho môi trường sống ở đây và vùng đồng bằng sông Cửu Long, nhất là hết sức bất lợi cho an ninh quốc gia dẫn đến nguy cơ rất lớn bị Trung Quốc xâm chiếm (x. phụ lục 6).

Trước tình hình trên, Khối 8406 tuyên bố:

1) Việc NCQ CSVN tiếp tục mở chiến dịch đàn áp mới để bắt bớ 7 nhà dân chủ và dự định truy tố 6 nhà dân chủ nói trên là hoàn toàn vi phạm quyền con người. Điều 88 Bộ luật hình sự của nước CHXHCN Việt Nam hiện hành là một điều khoản hết sức vô lý, phản dân chủ và phản động, không hề có trong một nền pháp chế văn minh nào của thế giới hiện nay. Bằng cách đó, NCQ CSVN, thông qua bộ máy công an Việt Nam, có thể tuỳ tiện bắt bỏ tù bất cứ ai dám dũng cảm cất lên tiếng nói phản kháng trung thực và xây dựng thành tâm của mình. Đây cũng là cách mà các chế độ độc tài cộng sản ở Đông Âu đã từng phản ứng điên cuồng vào cuối năm 1989, trước khi các chế độ này sụp đổ (x. phụ lục 7).

2) Tất cả những người đã, đang hoặc sẽ bị NCQ CSVN sách nhiễu, bắt bớ vì lý do trên đều là những người yêu nước và hành động phản kháng cách ôn hoà của họ hoàn toàn không thể bị coi là vi phạm pháp luật! Chính những kẻ đã áp đặt và cố tình duy trì chế độ độc tài toàn trị, qua nhiều thế hệ lãnh đạo trong Đảng cộng sản Việt Nam, mới là những kẻ có tội trước dân tộc và lịch sử! Việc đàn áp của NCQ CSVN vừa qua và sắp tới đối với những người Việt Nam yêu nước lại thêm một lần nữa chứng minh rằng: chế độ chính trị ở Việt Nam hiện nay là hoàn toàn bất chính và bất nhân, luôn sợ người dân biết sự thật về nó. Nó đang bước vào giai đoạn tổng khủng hoảng, cáo chung suy tàn!

3) Những nỗ lực bền bỉ và nhiệt thành của các chính khách, các cá nhân và tổ chức hoạt động dân chủ, nhân quyền trên thế giới… đã và đang đòi hỏi NCQ CSVN tôn trọng nhân quyền và dân quyền đối với người dân Việt Nam, những nỗ lực đó hoàn toàn đáng ủng hộ. Đặc biệt là mới đây, ngày 23 và 30-7-2009, Ủy ban nhân quyền thuộc Quốc hội Mỹ ‒ với các nghị sỹ: Chris Smith, Ed Royce, James McGovern, Dana Rohrabacher, Loretta Sachez, Joe Lofgren, Tom Wolf, Joe Pitt, Cao Quang Ánh, và Ủy hội Tự do Tôn giáo Quốc tế Hoa Kỳ (USCIRF) với ông Michael Cromartie, Phó chủ tịch ‒ đã mở một phiên điều trần (23-07) và một buổi họp báo (30-07) về các vấn đề nhân quyền và tự do tôn giáo ở Việt Nam, đòi NCQ CSVN phải thả các tù nhân chính trị và tù nhân tôn giáo, đòi Bộ ngọai giao Hoa Kỳ đưa Việt Nam trở lại Danh sách các nước cần đặc biệt quan tâm về tự do tôn giáo (CPC).

4) Chừng nào còn chế độ độc tài toàn trị cộng sản trên đất nước ta thì chừng đó dân tộc ta không thể có tự do dân chủ và dĩ nhiên cũng không thể có tự do tôn giáo. Những quyền thiêng liêng này của con người, mà nhân dân tại các quốc gia dân chủ trên thế giới đang được hưởng, thì tại các nước cộng sản còn sót lại trên thế giới ‒ Việt Nam, Trung Quốc, Bắc Hàn và Cu Ba ‒ vẫn chỉ là những chiếc bánh vẽ không hơn không kém. Tất cả những ý kiến phản đối hay phản biện của nhân dân đều hoàn toàn vô hiệu, khi mà một thiểu số nắm quyền lực trong Bộ chính trị ở các Đảng cộng sản đã quyết định. Sự kiện NCQ CSVN vẫn tiếp tục cho phép Trung Quốc tiến hành khai thác bauxite ở Tây Nguyên vừa qua lại thêm một ví dụ nữa chứng minh cho nhận định này.

Trước những việc làm sai trái của Đảng và nhà nước CSVN nói trên, Khối 8406 đòi hỏi nhà cầm quyền CSVN:

1) Trả tự do tức khắc và vô điều kiện cho các nhà đấu tranh ôn hoà mới bị bắt là Trần Anh Kim, Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định, Lê Thăng Long, Nguyễn Tiến Trung, Lê Thị Thu Thu và Trần Thị Thu, cho các nhà đấu tranh Khối 8406 sắp bị xử tòa là Nguyễn Xuân Nghĩa, Nguyễn Văn Túc, Ngô Quỳnh, Nguyễn Văn Tính, Nguyễn Kim Nhàn, Nguyễn Mạnh Sơn và tất cả các nhà đấu tranh ôn hoà bất bạo động khác như Lm Nguyễn Văn Lý, Ls Nguyễn Văn Đài, Ls Lê Thị Công Nhân, Giáo viên Vũ Hùng, kỹ sư Phạm Văn Trội, nhà thơ Trần Đức Thạch và cô Phạm Thanh Nghiên, v.v… đang bị giam giữ cách oan ức và bất công.

2) Ngưng ngay tức khắc việc khai thác bauxite tại Tây Nguyên, và ngăn chặn việc tự do xâm nhập vào Việt Nam của người Trung Quốc.

3) Chấm dứt ngay những vụ đàn áp tôn giáo tại tu viện Bát Nhã ở Lâm Đồng, tại giáo xứ Tam Toà ở Quảng Bình, trả lại ngay cho giáo xứ này nhà thờ của họ đã bị trưng dụng cách phi pháp và bất công làm “chứng tích chiến tranh”, đồng thời triệt để tôn trọng quyền tự do tôn giáo của người dân trên toàn quốc, cho các tôn giáo được tự do sinh hoạt như các nước khác trên thế giới, đặc biệt tại các vùng ít được quốc tế lui tới như Tây Nguyên, Sơn La, Lai Châu…

Việt Nam, ngày 07-08-2009

Ban điều hành lâm thời Khối 8406:

1- Kỹ sư Đỗ Nam Hải, Sài Gòn, Việt Nam.
2- Giáo sư Nguyễn Chính Kết, đang vận động dân chủ tại hải ngoại.
3- Linh mục Phan Văn Lợi, Huế, Việt Nam.
(trong sự hiệp thông của linh mục Nguyễn Văn Lý, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, trung tá Trần Anh Kim và nhiều chiến sĩ dân chủ khác, hiện còn đang bị giam cầm trong lao tù cộng sản).
_____________________________________

Phần phụ lục:

1) Kết luận điều tra vụ án Nguyễn Xuân Nghĩa và đồng bọn:
http://danluan.org/node/1955
2) Kháng thư số 26 của Khối 8406:
http://cackhangthu.blogspot.com/2009/08/khangthu26.html
3) Khai thác bauxite là chủ trương lớn của Đảng và Nhà nước: http://www.vietnetcenter.com/content/view/24483/192/
4) Chủ tịch Quốc hội kết luận về vấn đề khai thác bauxite:
http://w3.lamdong.gov.vn/vi-VN/home/news/hotnews/Pages/ChutichQuochoi_ketluan_phien_chat_van_khai_thac_boxit.aspx
5) Thông báo của Văn phòng Chính phủ, ngày 22/7/2009: http://www.vietnamnet.vn/chinhtri/2009/07/859739/
6) 35.000 lao động Trung Quốc đang ở Việt Nam:
http://www3.tuoitre.com.vn/ViecLam/Index.aspx?ArticleID=329306&ChannelID=269
7) Từ bài học Đông Âu nhìn về giáo xứ Thái Hà – Hà Nội:
http://www.mautam.net/forum/viewtopic.php?t=23169&sid=ef02d7430276afd30c8314aa4a1850c4

Monday, August 03, 2009

 

Kháng thư số 26 -- Phản đối Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam


Khối 8406
Tuyên ngôn Tự do Dân chủ cho Việt Nam 2006
Web: http://khoi8406vn.blogspot.com/
Email: vanphong8406@gmail.com

Kháng thư số 26
Phản đối Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam
đàn áp giáo dân Tam Tòa, thuộc tỉnh Quảng Bình.

Kính gửi: Đồng bào Việt Nam trong và ngòai nước và cộng đồng thế giới dân chủ.

Sáng 20-07-2009, giáo hữu Tam Toà cùng giáo hữu một số giáo xứ bạn đã bắt đầu dựng một nhà tạm trên nền nhà thờ Tam Toà cũ - vốn đã bị đổ nát vì chiến tranh mấy chục năm nay, hiện chỉ còn tháp chuông - để cử hành Thánh lễ. Đây là một việc làm hoàn toàn chính đáng và hợp luật vì cho tới nay, về mặt pháp lý, nhà thờ Tam Tòa vẫn thuộc quyền sở hữu của Giáo phận Vinh, và việc làm tạm một căn nhà đơn sơ thì luật pháp Việt Nam hiện tại không bắt buộc phải xin phép. Nhưng khi căn nhà tạm sắp hoàn thành thì -chẳng theo trình tự pháp luật nào, chẳng có văn bản mệnh lệnh nào- hàng trăm công an sắc phục lẫn thường phục, phối hợp với thành phần bất hảo trong xã hội, đã ngang nhiên xông vào phá đổ nhà tạm, xúc phạm Thánh giá, tịch thu máy móc vật liệu, cướp các máy quay phim, chụp hình,…

Nghiêm trọng hơn nữa là họ đã đánh đập giáo dân rất dã man, bất chấp nữ nam già trẻ rồi bắt khoảng trên 20 người tống lên xe như súc vật, chở về đồn công an giam nhốt trong tình trạng hết sức vô nhân đạo. Họ nại cớ rằng việc dựng lại nhà thờ Tam Tòa - cho dù chỉ là dựng tạm một căn nhà đơn sơ để sinh hoạt tôn giáo - là tìm cách xóa đi “chứng tích tội ác chiến tranh của Mỹ đã từng oanh tạc Việt Nam”, và như thế là tiếp tay cho kẻ thù chống lại Tổ quốc!?! Các đài truyền hình, truyền thanh và báo chí của Nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam (NCQ CSVN) sau đó cùng hùa nhau loan tin thất thiệt, với những luận điệu vu khống nhằm đầu độc dư luận và kết án các linh mục và giáo dân Tam Tòa một cách hết sức bất công (như trong bao nhiêu vụ việc đấu tranh khác).

Hiện nay, nhà cầm quyền địa phương, công an chìm nổi cùng phối hợp với những thành phần bất hảo đang canh gác khu vực Tam Tòa, kích động lương dân chống giáo dân, theo dõi, hăm dọa và hành hung những ai dám đến thăm viếng để tỏ tình liên đới với các tín hữu lâm nạn. Rất nhiều linh mục và giáo dân từ nhiều nơi khác tới Tam Tòa để bày tỏ mối hiệp thông thì một số đã bị công an giả dạng “quần chúng bức xúc”, “nhân dân tự phát” đánh đập dã man trước mắt những công an mặc sắc phục đồng lõa. Các công an này chẳng những không can thiệp mà còn diễu cợt nạn nhân nữa. Trong số những người này, đặc biệt có hai linh mục bị đánh trọng thương phải vào bệnh viện cấp cứu là Lm Nguyễn Đình Phú và Lm Ngô Thế Bính (hôm 27-07-2009).

Vì áp lực của công luận trong và ngoài nước, nhà cầm quyền tỉnh Quảng Bình đã phải thả ra các giáo dân bị tạm giam và nhiều giáo dân bị khởi tố, nay chỉ còn giữ lại 3 người là ông Hoàng Hữu, bà Nguyễn Thị Tình và ông Nguyễn Quang Trung. Tuy nhiên cho tới giờ này, NCQ CSVN vẫn chưa thực hiện các yêu cầu của Giáo phận Vinh là săn sóc, chữa lành những giáo dân bị công an đánh đập, bồi thường tại chỗ lán che của giáo xứ Tam Tòa, trả lại tài sản của Giáo hội và tài sản của giáo dân, dừng ngay việc xuyên tạc sự thật, bôi nhọ tôn giáo, kích động hận thù, gây chia rẽ khối đoàn kết lương giáo, xét xử những kẻ "côn đồ" theo đúng pháp luật.

Trước những việc làm “vừa ăn cướp vừa la làng” nói trên của NCQ CSVN, Khối 8406 tuyên bố:

1- Hoàn toàn đồng tình với việc giáo dân Tam Tòa làm một nhà tạm để sinh hoạt tôn giáo trên nền đất của chính giáo xứ mình, vì đây là một việc hết sức chính đáng và hợp pháp, nằm trong quyền con người và quyền tôn giáo.

2- Hoàn toàn ủng hộ Giáo phận Vinh và Linh mục đoàn trong việc đòi NCQ CSVN phải tôn trọng công lý, tôn trọng sự thật, nhất là tôn trọng quyền sở hữu hợp pháp từ xưa tới nay của giáo xứ Tam Tòa trên khuôn viên nhà thờ Tam Tòa. Việc này không chỉ là hợp pháp và chính đáng mà còn là bổn phận thực thi công bằng xã hội như giáo huấn của Giáo hội Công giáo đòi buộc.

3- Cực lực phản đối NCQ CSVN đã cho công an và bọn côn đồ (đích thực hoặc trá hình) đến phá căn nhà tạm nói trên, lại còn đánh đập các giáo dân bằng hung khí, bắt họ nhét lên xe đưa về đồn công an, giam giữ họ cách vô nhân đạo và áp lực buộc họ phải nhận tội. Đây chính là hành vi vi phạm pháp luật và chà đạp nhân quyền của những kẻ nắm quyền lực độc đoán. Hành vi này cũng nói lên tư cách cực kỳ hèn mạt và tư thế hòan tòan bất chính của NCQ CSVN hiện giờ trước dân tộc Việt Nam!

4- Cực lực phản đối NCQ CSVN đã tự tiện và lộng quyền coi Nhà thờ Tam Tòa như “Chứng tích tội ác chiến tranh của đế quốc Mỹ”. Thực ra đó chính là chứng tích tội ác của Cộng sản, vì thời ấy họ đã ra lệnh bố trí các đơn vị súng ống xung quanh và cả bên trong nhà thờ, nhằm mượn tay người Mỹ phá hoại tài sản các Giáo hội. Đây cũng là cách phổ biến mà họ vẫn thường áp dụng đối với rất nhiều cơ sở của các tôn giáo ở miền Bắc Việt Nam, trong thời gian chiến tranh 1965–1972.

5- Đòi hỏi NCQ CSVN trả tự do lập tức cho những giáo dân còn bị giam giữ, ngưng ngay việc sách nhiễu đàn áp tín hữu Tam Tòa, chấm dứt việc dùng báo chí để đánh phá Giáo phận Vinh, từ bỏ âm mưu kích động căm thù tôn giáo, gây xung đột giáo với lương tại Đồng Hới, không được biến một biểu tượng của tôn giáo thành biểu tượng của hận thù, trả lại nhà thờ Tam Tòa cho các tín hữu để họ tái thiết làm nơi thờ phượng và sinh hoạt tôn giáo theo đúng quyền lợi của họ.

6- Kêu gọi mọi người dân Việt Nam trong và ngoài nước, đặc biệt các tín đồ Công giáo, hãy biểu lộ sự hiệp thông và tình liên đới một cách cụ thể với giáo dân Tam Tòa đang bị chà đạp nhân quyền, bằng những việc làm cụ thể như: cầu nguyện, lên tiếng trên các phương tiện truyền thông đại chúng, tổ chức những cuộc biểu tình để ủng hộ giáo dân Tam Tòa và giáo phận Vinh cũng như phản đối NCQ CSVN, mở chiến dịch thông tin và vận động khắp thế giới, để Liên Hiệp Quốc, chính phủ các nước dân chủ, các cơ quan quốc tế nhân quyền sớm can thiệp hữu hiệu và kịp thời hầu chặn đứng mọi hành động đàn áp tiếp tục của NCQ CSVN đối với giáo dân Tam Tòa cũng như đối với mọi tín đồ tôn giáo khác.

7- Thỉnh cầu chính phủ Hoa Kỳ, đặc biệt giới hành pháp, sớm nhận ra bộ mặt gian tà độc ác, thói đi dây chính trị rất ma mãnh xảo quyệt của đảng và NCQ CSVN. Một mặt họ muốn thiết lập và duy trì quan hệ ngoại giao bình thường với Hoa Kỳ để lợi dụng ngằn nào có thể. Mặt khác, họ cố tình kích động trong nhân dân Việt Nam lòng hận thù thường trực đối với chính phủ và nhân dân Hoa Kỳ, nhằm phục vụ cho ý đồ duy trì quyền lực độc tài, độc đảng xấu xa của họ. Ngoài ra, xin Quý vị nhớ cho rằng xét cả về lý luận lẫn thực tiễn, tự khởi thủy cho đến hôm nay, thì chủ nghĩa, chế độ và chính đảng cộng sản luôn luôn coi tôn giáo là kẻ thù không đội trời chung. Họ luôn tâm niệm lời của Lênin: “Tôn giáo là thuốc phiện của nhân dân. Tôn giáo là thứ rượu tinh thần, làm cho những người nô lệ của tư bản mất phẩm cách con người… Chủ nghĩa Mác bao giờ cũng coi tôn giáo và các giáo hội, tất cả các tổ chức tôn giáo hiện có, đều là những cơ quan của thế lực phản động tư sản, dùng để bảo vệ chế độ bóc lột và đầu độc giai cấp công nhân… Chúng ta phải đấu tranh chống tôn giáo. Đó là điều sơ đẳng của toàn bộ chủ nghĩa duy vật, và do đó, của chủ nghĩa Mác… Người Mác-xít phải là người duy vật, nghĩa là người kiên quyết phản đối tôn giáo…”

Khi không thể tiêu diệt tôn giáo bằng nhà tù, súng đạn như đã có một thời, thì nay người Cộng sản tiêu diệt tôn giáo bằng cách biến tôn giáo thành công cụ phục vụ cho họ thay vì để tôn giáo phục vụ chân lý, công bình, tình thương và tự do. Việt Nam cũng không phải là một trường hợp ngọai lệ, vì biết bao máu và nước mắt của đồng bào Công giáo, Phật giáo, Tin Lành, Cao Đài, Hòa Hảo, v.v… đã đổ trong suốt chặng đường đau thương của dân tộc gần 64 năm qua (1945–2009). Và cũng chính vì lý do đó mà đầu năm 2001, từ một ngôi nhà thờ nhỏ bé ở miền Trung Việt Nam, linh mục Nguyễn Văn Lý và các giáo dân của ông đã dũng cảm gióng lên tiếng thét kiêu hùng: Tự do tôn giáo hay là chết!

Việt Nam, ngày 2-8-2009, ngày 178 giáo xứ Giáo phận Vinh cầu nguyện cho Tam Tòa

Ban điều hành lâm thời Khối 8406:

1- Kỹ sư Đỗ Nam Hải, Sài Gòn, Việt Nam.
2- Giáo sư Nguyễn Chính Kết, đang vận động dân chủ tại hải ngoại.
3- Linh mục Phan Văn Lợi, Huế, Việt Nam.
(trong sự hiệp thông của linh mục Nguyễn Văn Lý, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa, trung tá Trần Anh Kim và nhiều chiến sĩ dân chủ khác, hiện còn đang bị giam cầm trong lao tù cộng sản).

This page is powered by Blogger. Isn't yours?

Tin Việt Nam

(freevietnews.com)