Sunday, February 07, 2010

 

Linh mục Nguyễn Văn Lý Tù nhân và bệnh nhân bất khuất (2)

Bản tin ngày 06-02-2010

Sáng thứ 2 ngày mồng 1-2-2010, tại trại tù K1 Ba Sao, Kim Bảng, Hà Nam, linh mục Tađêô Nguyễn Văn Lý đã được bà Nguyễn Thị Hiểu (chị), anh Nguyễn Công Hoàng (cháu) từ Quảng Biên, Đồng Nai và ông Minh (em họ), từ Huế, Thừa Thiên, đến thăm viếng.

Cả ba tới trại lúc 8g sáng. Sau khi làm thủ tục xuất trình giấy tờ cần thiết, họ được cho vào phòng khách để chờ và chuẩn bị quà gởi. Đúng 9g, ông trung tá tên Nam (người đặc trách linh mục Lý từ bao năm nay) ra đưa họ vào thăm cha thay vì dẫn cha ra gặp họ (vì cha đang trong tình trạng bại liệt nửa người, khó di chuyển). Đi vào sâu trong trại khoảng 400m, cả đoàn đến một căn phòng được dùng để họp, khá rộng, có nhiều ghế xếp gọn.

Bước vào phòng, họ thấy linh mục Lý đã ngồi sẵn ở bàn, trên người mang áo sơ mi màu xám tro chứ không mang áo tù sọc dưa như các lần trước. Đúng như lời cha Lý nói với anh Hoàng khi còn ở bệnh viện công an tại Hà Nội hôm thượng tuần tháng 12-2009: “Về trại, chú nhất định sẽ không mang áo tù nữa. Nếu gia đình đến thăm mà trại bắt mang áo tù thì chú sẽ không ra gặp. Chú chỉ ra gặp khi chẳng mặc áo tù. Nếu gia đình thấy chú không ra thì tất đã hiểu!”. Linh mục Lý đứng lên ôm chầm lấy từng người mà khóc trong nỗi xúc động. Đoạn cả 3 ngồi đối diện với cha để nói chuyện. Sát cạnh cha là ông Nam và nơi một bàn xa hơn, có một anh công an trẻ ngồi lắng nghe và quan sát. Vào chuyện, linh mục Lý cho biết:

1/ Về tình trạng sức khỏe : Tay và chân phải vẫn liệt, chẳng tiến triển khả quan hơn. Cha đã khước từ sự điều trị chăm sóc của y bác sĩ tại trại trên 10 ngày rồi, và trong thời gian đó cũng hết thuốc do gia đình gởi. Hai ngày đầu họ có lập biên bản về sự khước từ điều trị của cha, mấy ngày sau thì không thấy họ đến lập biên bản nữa. Trước đó, trong trại có đưa cha đi xuống bệnh viện thị xã Phủ Lý để khám tổng quát, làm các xét nghiệm, chụp X quang và chụp cắt lớp (CT scan: computerized tomography). Cha cho biết họ làm khá kỹ, nhưng quên thăm khám 2 động mạch cảnh mà hôm ở bệnh viện 19.8 tại Hà Nội, bác sĩ đã kết luận là bị xơ vữa.

2/ Về thái độ ứng xử: Linh mục Lý đang suy nghĩ và cầu nguyện để xem nếu Chúa muốn, thì thời gian tới cha sẽ tuyệt thực vô thời hạn để áp lực với trung ương (Hà Nội) về trường hợp của mình. Bởi lẽ vấn đề của cha không phải do trại tù mà là do trung ương quyết định. Nếu khi cha tuyệt thực, trại đưa đi bệnh viện cấp cứu thì cha sẽ không đi. Nếu hôn mê mà họ tiếp nước biển thì khi tỉnh lại, cha sẽ giựt rút kim truyền dịch ra... Xin nhắc lại là khi linh mục Lý còn ở bệnh viện công an Hà Nội (từ 15-11 đến 11-12-2009), chính nhà cầm quyền CS đã đề nghị gia đình làm giấy xin đưa cha về tòa TGM Huế để chữa bệnh và gia đình đã làm nhưng rồi, nhưng vì yêu cầu chứ chẳng xin xỏ nên CS đã không giải quyết!

3/ Về vụ án 4 nhà dân chủ bị gán tội "âm mưu lật đổ chính quyền" hôm 20-01-2010 : Linh mục Lý nhận định: làm gì mà họ âm mưu lật đổ trong bạo loạn! Họ đã chỉ muốn lên tiếng kêu gọi chuyển hóa chế độ độc tài độc đảng thành đa đảng đa nguyên, để đất nước tiến bộ hơn, dân tình hạnh phúc tự do hơn. Rồi linh mục Lý nói tiếp: “Như các nhà dân chủ yêu nước đó, tôi cũng đã chỉ muốn đóng vai trò ngôn sứ, vạch trần những sai lầm và tội ác do chế độ gây ra để thức tỉnh lương tâm nơi những con người nắm quyền... hầu họ nhìn thấy sự thật mà cải đổi, mà đổi mới như họ vẫn kêu gọi. Các cán bộ ở trại này đều biết việc tôi đã làm. Tự trong lương tâm, họ đều cho là đúng, nhưng vì hoàn cảnh, họ không dám công khai nói lên sự thật như vậy…”. Đột nhiên linh mục Lý chỉ hình Hồ Chí Minh treo trên vách rồi bình thản nhận định: “Chính ông đó là kẻ gian dối, lừa bịp hầu như cả dân tộc và cả thế giới… Ông ta là mấu chốt, là nguyên ủy của mọi vấn đề tại Việt Nam hôm nay. Phải phơi bày bộ mặt, làm rõ chân tướng của tay "đại gian ác siêu cao thủ bịp bợm này" (thành ngữ cha Lý xưa nay hay dùng) thì mới giải quyết vấn đề cách tận căn được! Ở hải ngoại cũng như ở quốc nội, đã có nhiều công trình nghiên cứu, đưa ra ánh sáng nhiều vấn đề của ông, như học giả Minh Võ, nhà văn Vũ Thư Hiên và mới đây là cuốn phim của cha Nguyễn Hữu Lễ.... Nhiều đảng viên đã biết phần nào sự thật về ông Hồ, nhưng họ phải im lặng, chứ lương tâm họ cũng bứt rứt lắm!” Hai cán bộ công an ngồi im không phản ứng gì. Xin nhắc lại là khi còn ở bệnh viện, linh mục Lý từng tâm sự với thân nhân là cha mong ước có ai đó ở nước ngoài trình luận văn tiến sĩ về ông Hồ để vạch trần thật rõ bộ mặt của ông cho toàn thế giới biết, nhất là cho giới trí thức.

4/ Về vụ Đồng Chiêm : Ngày 18-01 vừa qua, cha Lý đã tuyệt thực để hiệp thông cầu nguyện cho linh mục quản xứ và giáo dân giáo xứ Đồng Chiêm. Cha cho rằng không bao giờ có linh mục nào lại có đầu óc "bã đậu" đến độ tự dưng dựng cây Thánh giá trên đất không phải là của mình. Cha còn cho biết chính mình cũng đã gặp mấy trường hợp tương tự.

5/ Về giấy thông báo của trại bình xét “quá trình học tập cải tạo” của cha: Họ muốn phê phán tệ, xấu, kém gì thì mặc kệ họ, cha không bận tâm và gia đình cũng chẳng nên để ý làm gì cho mệt. Đó chỉ là trò hề! Được Cộng sản khen mới đáng xấu hổ. Gia đình chỉ có 2 việc cần làm: mỗi tháng gởi quà và thuốc cho cha 1 lần và mỗi tháng rưỡi cố gắng sắp xếp đi thăm, để có tin tức về bệnh tình cha.

Hiện nay, dù Linh mục Lý tiếp tục bị biệt giam, nhưng có thêm 3 người bị giam chung khu vực, ban ngày được qua lại với cha để trò chuyện, hoặc giúp đỡ Cha khi cần.

Xin Đồng bào tiếp tục cầu nguyện cho vị tù nhân được hồi phục sức khỏe và được kiên vững tinh thần, nhất là tìm mọi cách để linh mục Lý thoát khỏi lao tù Cộng sản.

Viết theo lời kể của thân nhân linh mục Lý.

Việt Nam, 15g00 ngày 06-02-2010
Nhóm Phóng viên FNA (Free News Agency) Khối 8406.


Sức khoẻ và tinh thần của Lm Nguyễn Văn Lý
bị sa sút trầm trọng
Ủy Ban Tự Do Tôn Giáo Cho Việt Nam (CRFV)


------------------------------------------------------------------------------------



(Xin gởi kèm bản tin)

Washington ngày 5 tháng 2, 2010

Xin mọi người góp lời cầu nguyện cho Lm Nguyễn Văn Lý vì chưa lúc nào sức khoẻ và tinh thần của ngài bị sa sút trầm trọng như hiện nay.

Ngày 1 tháng 2, 2010, ba thành viên trong gia đình Lm Lý gồm người chị (cô Hiểu), người cháu (anh Hoàng), và một người em họ tại Huế đã đến trại tù Ba Sao thăm Cha.

Trong hơn một giờ thăm viếng, bầu không khí vô cùng ảm đạm, khi đây là lần đầu tiên trong hơn 15 năm tù tội, Cha Lý đã ôm từng người, khóc thành tiếng. Những giọt nước mắt của Cha làm đau lòng tất cả mọi người.

Cha không nói tại sao Cha khóc, có thể Cha thương gia đình phải lặn lội thăm Cha hay lo lắng cho an ninh của gia đình. Tình trạng sức khoẻ của ngài rất đáng quan ngại. Cha không thể tự đi một mình. Chân phải của Cha không cử động theo ý muốn. Tay phải cũng bị tê liệt không thể viết hay cử động được.

Tháng trước Lm Lý đã tuyệt thực hai ngày và chay tịnh một ngày để thông công với giáo xứ Đồng Chiêm.

Từ ngày bị trả lại trại tù, Lm Lý từ chối mọi sự điều trị từ các bác sĩ của trại giam và chỉ uống thuốc của gia đình đưa vào. Cha cũng tuyên bố, nếu bệnh tai biến mạch máu não hoặc một bệnh hiểm nguy nào tái phát, Cha đòi hỏi trại tù vẫn để Cha tại trại giam và không được đưa Cha ra bất cứ một bệnh viện nào.

Tháng trước Lm Lý đã dùng tay trái viết cho gia đình một lá thư. Nhưng cán bộ tù đã không gửi lá thư này cho gia đình. Vì vậy Cha yêu cầu gia đình đến thăm nuôi Cha thường xuyên hơn thay vì hai hay ba tháng một lần như trước đây.

Lm Nguyễn Văn Lý vẫn còn bị biệt giam. Nhưng cai tù cho 3 tù nhân ở các phòng gần phòng Lm Lý, để các tù nhân này thỉnh thoảng đến nói chuyện với Cha, hoặc giúp đỡ Cha trong vấn đề vệ sinh hay ăn uống.

Nếu Lm Lý vẫn còn bị nhốt trong tình trạng sức khoẻ và tinh thần như thế này thì không biết sự gì sẽ xảy ra cho Cha vào những ngày mùa đông rét lạnh này.

Lm Nguyễn Văn Lý kêu gọi mọi người cầu nguyện và hiệp thông với giáo dân Đồng Chiêm. Nhưng Cha quên xin mọi người cầu nguyện cho mình.

Trân trong kính báo
Ngô Thị Hiền

Friday, February 05, 2010

 

Tuyên ngôn Tự do Dân chủ cho Việt Nam 2006

Khối 8406

Tuyên ngôn Tự do Dân chủ cho Việt Nam 2006
Web: http: //khoi8406vn. blogspot. com/
Email: vanphong8406@gmail. com


Kháng thư 30
về những hành động “ác với dân, hèn với giặc”
của Việt Cộng

Trong những ngày gần đây, NCQ Việt Cộng đã tự biểu lộ rõ rệt bản chất “ác với dân, hèn với giặc” qua những vi phạm nhân quyền trầm trọng đối với người dân và việc thụ động không phản ứng phù hợp trước những hành vi và lời nói công khai mang tính bá quyền của Trung Cộng đối với Việt Nam.

I- NHỮNG HÀNH ĐỘNG “ÁC VỚI DÂN”

1/ Đàn áp các nhà đối kháng.

a) Hai vụ xử sơ thẩm, theo Điều 79 của Bộ luật hình sự:

- Vào ngày 28-12-2009, tại tòa án Thái Bình, NCQ Việt Cộng đã kết án ông Trần Anh Kim, thành viên Ban điều hành Khối 8406 “Tội họat động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”, theo Điều 79 bộ Luật Hình sự nước CHXHCN Việt Nam, với mức phạt 5 năm rưỡi tù giam và 3 năm quản chế.

- Hơn 3 tuần sau, ngày 20-1-2010, tại tòa án thành phố Sài Gòn, họ lại đem 4 người khác là các ông: Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định, Lê Thăng Long và Nguyễn Tiến Trung ra xét xử sơ thẩm và kết án cùng “tội danh”, với tổng mức án phạt là 33 năm tù giam và 14 năm quản chế.

b) Hai vụ xử phúc thẩm, theo Điều 88 của Bộ luật hình sự:

- Trong 2 ngày, 18 và 21-1-2010 tại Hà Nội và Hải Phòng, NCQ Việt Cộng lại đưa 9 thành viên của Khối 8406 ra xét xử phúc thẩm, gồm các ông: Phạm Văn Trội, Trần Đức Thạch, Vũ Văn Hùng, Nguyễn Xuân Nghĩa, Ngô Quỳnh, Nguyễn Mạnh Sơn, Nguyễn Văn Tính, Nguyễn Văn Túc và Nguyễn Kim Nhàn. Kết quả 2 vụ xử này là vẫn y án sơ thẩm trước đó, với cùng “Tội tuyên truyền chống nhà nước CHXHCNVN”, theo Điều 88 của bộ Luật Hình sự nước CHXHCNVN. Tổng mức án phạt là 32 năm tù giam và hàng chục năm quản chế. Như vậy, nếu tính chung án phạt của 14 nhà đấu tranh dân chủ trên là 70,5 năm tù giam và nhiều chục năm quản chế.

Các vụ xét xử nói trên cho thấy thái độ bất khoan nhượng của nhà cầm quyền Việt Nam trước các quan điểm chính trị đối kháng, nhất là trong thời gian trước khi diễn ra Đại hội Đảng Cộng sản lần thứ 11. Bằng việc kết tội các nhà đấu tranh dân chủ, CSVN ngày càng tỏ ra thù nghịch với quyền tự do bày tỏ chính kiến một cách ôn hòa.

Trong các phiên tòa, việc xét xử chỉ là một hình thức giả trá để hợp pháp hóa một bản án đã được Bộ chính trị định sẵn. Do đó, tiếng nói của các luật sư hay của các bị cáo dù hợp lý đến đâu cũng chẳng thay đổi được kết cục. Chính vì tính giả tạo, vô luật và phi nhân của các vụ án mà CSVN hết sức hạn chế số người bên ngoài vào tham dự khiến các phiên tòa đều thiếu tính công minh. Công an đã dùng những biện pháp mờ ám như hăm doạ, phong tỏa, ép buộc tới đồn “làm việc” để cản trở thân nhân bằng hữu của bị cáo đến tham dự phiên tòa. Nếu họ có phép vào thì cũng chỉ được một người lại còn bị kềm chế. Phòng xử thì chật ních người của nhà nước để chẳng còn chỗ cho phóng viên quốc tế và các nhà ngoại giao. Những người này nếu được vào thì cũng bị cấm sử dụng máy ghi âm và máy vi tính, lại còn phải ngồi trong phòng cách ly, theo dõi mọi sự trên màn ảnh truyền hình. Bên ngoài tòa án, nhân viên an ninh được tăng cường đông đảo cách bất thường để ngăn cản và hăm dọa kẻ muốn vào tham dự. Các phiên tòa đều diễn tiến một cách vội vã, lố bịch và phán quyết một cách bất công, do đó đã gây phản ứng mạnh từ các tổ chức nhân quyền và chính phủ các nước.

c) Những vụ sách nhiễu các nhà đấu tranh dân chủ khác

− Bà Dương Thị Tân, vợ của nhà dân báo Điếu Cày: Vào ngày 23-12-2009, bà bị công an mời ra phường làm việc. Trong tháng 12, bà bị kiểm điểm 3 lần dưới hình thức đấu tố tại địa phương. Suốt nửa năm qua, tháng nào bà cũng bị kiểm điểm. (*1)

− Anh Nguyễn Đăng Cao Đại: Vào cuối tháng 12-2009, anh đã bị công an thẩm vấn nhiều lần tại đồn Phú Nhuận, chỉ vì đã viết bài “Một số cảm nhận về hai chữ dân chủ”, đã gặp một số các nhà đối kháng Hà Nội và Sài Gòn, đã gia nhập Khối 8406… (*2)

− Giáo sư Nguyễn Huệ Chi và nhà văn Phạm Toàn: Tại Hà Nội, sáng 13-01, công an đã mời Gs Nguyễn Huệ Chi, một trong ba người khởi xướng bản Kiến nghị phản đối NCQ khai thác bauxite Tây Nguyên và chủ trương mạng “Bauxite Việt Nam”, đến trụ sở công an thẩm vấn. Tiếp đến họ đã tới khám nhà, lấy đi ổ cứng máy vi tính và một số tài liệu. Sau đó ông đã bị mời “làm việc” liên tục mỗi ngày cho đến 22-01. Nhà văn Phạm Toàn, người đồng khởi xướng kiến nghị nói trên, cũng bị công an mời “làm việc” vào ngày 15/01. (*3)

− Kỹ sư Đỗ Nam Hải: Sáng ngày 20-01, đúng hôm 4 thành viên đảng Dân chủ nói trên bị xét xử, công an đã bắt kỹ sư Hải về đồn giam giữ tới tối, để anh không thể đến tham dự phiên tòa lẫn gặp gỡ chính giới hoặc báo giới quốc tế đang có mặt để theo dõi vụ xử. Hôm sau, họ lại xông vào nhà anh, phá khóa phòng, lấy đi máy móc và tài liệu. Đây là lần thứ 9 anh bị cướp trắng phương tiện làm việc.

− Anh Nguyễn Bá Đăng: Nhà đấu tranh dân chủ tỉnh Hải Dương này, vào ngày 22-01, đã bị gần 30 công an ập vào, nhà tịch thu máy tính và bắt giam giữ đến nay chưa thả.

d) Tấn công các trang mạng “phản động”: Một số trang mạng trong lẫn ngoài nước cất lên tiếng nói trung thực về tình trạng nhân quyền tại Việt Nam như Talawas (http://www.talawas.de/), Bauxite Việt Nam (http://bauxitevietnam.info) đã bị phá sập không sử dụng được nữa. Hai trang X-cafe và Dân luận cũng bị tin tặc tấn công dẫn tới tê liệt hoạt động từ hôm thứ Tư 20/01, trùng với ngày xử án 4 thành viên đảng Dân Chủ.

2/ Đàn áp tôn giáo

− Vụ hạ tượng Đức Mẹ tại giáo xứ Chày (tỉnh Quảng Bình): Ngày 5-11-2009, CSVN đã đem dụng cụ để hạ bức tượng Đức Mẹ đã được giáo dân giáo xứ này dựng lên trên đỉnh lèn xã Phúc Trạch cách đây một năm rưỡi (ngày 4-3-2008). Sau khi tự tiện phá sập thánh tượng, ngày 11-01-2010, họ còn đã gửi văn thư đòi giáo xứ phải trả chi phí tháo dỡ tương đương gần 15.000 mỹ kim. (*4)

− Vụ tước đoạt Thánh thất PGHH tại Định Quán (tỉnh Đồng Nai): Ngày 26 và 27-12-2009 tại Thánh thất Định Quán, nhiều thành viên Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ bị đã bị các thành viên Hội Đồng Chưởng Quản là phe được nhà nước Việt Cộng bảo hộ tấn công, đánh đập với sự hỗ trợ của xã hội đen, công an, bộ đội và một số viên chức. Được kêu cứu, NCQ địa phương đã làm ngơ không can thiệp, còn cho đó là tranh chấp nội bộ. Nay thì Thánh thất đã bị phe Hội Đồng Chưởng Quản chiếm giữ. (*5)

− Vụ xóa sổ tăng thân Làng Mai (tại tỉnh Lâm Đồng): Tháng 9-2009, khoảng 400 tăng ni theo pháp môn Làng Mai đã phải rời khỏi tu viện Bát Nhã sau nhiều tuần bị tín đồ Phật giáo quốc doanh cùng côn đồ vô lại quấy rối, đánh đập trước sự dửng dưng chứng kiến của công an CS, lấy cớ đây là chuyện tranh chấp nội bộ Phật giáo. Gần 200 tăng ni sau đó phải vào chùa Phước Huệ ở Bảo Lộc xin tạm trú, còn những tăng ni khác phải trở về quê nhà. Ngày 29-12-2009, dưới áp lực của NCQ, các tăng sinh Bát Nhã đang nương náu tại chùa Phước Huệ đã phải rời chùa một cách tức tưởi. (*6)

− Vụ triệt hạ Thánh giá tại giáo xứ Đồng Chiêm (giáo phận Hà Nội): Vào sáng sớm ngày 06-01-2010, NCQ Việt Cộng đã triệt hạ và đập nát Thánh giá bằng bê-tông tại khu vực Núi Thờ, nơi chôn cất các trẻ em sơ sinh và những người vô gia cư nằm cạnh Nhà thờ Đồng Chiêm. Họ đã huy động một lực lượng vũ trang đông đảo khoảng từ 600 đến 1.000 người để phong tỏa các giáo xứ Nghĩa Ải, Tụy Hiền, Đồng Chiêm, chặn tất cả các lối đi và khu vực Núi Thờ rồi thực hiện kế hoạch. Trước hành động phạm thánh đó, giáo dân Đồng Chiêm đã yêu cầu những kẻ căm thù tôn giáo hãy ngừng tay lại. Các tín hữu này đã bị công an ném lựu đạn cay, một số đã bị đánh đập tàn nhẫn trong đó có hai nữ giáo dân bị thương nặng phải điều trị tại bệnh viện. Sau đó công an đã gửi giấy triệu tập nhiều giáo dân đến thẩm vấn tại đồn để khủng bố tinh thần, gia tăng kiểm soát và sách nhiễu nhiều giáo xứ công giáo trong thành phố Hà Nội như Hàm Long, Thái Hà, Kẻ Sét, Chính Tòa Nhà Thờ Lớn, Phùng Khoang… hoàn toàn phong toả vùng Đồng Chiêm, không cho ai đến thăm viếng. Một số người tới viếng thăm đã bị đánh trọng thương như tu sĩ Nguyễn Văn Tặng, nhà báo Nguyễn Hữu Vinh… Các loa phóng thanh được tăng cường ở gần nhà thờ, khủng bố suốt ngày với giọng điệu vu khống, xuyên tạc các việc làm của linh mục và giáo dân Đồng Chiêm. Hai trang mạng của DCCT là http://dcctvn.net và http://mehangcuugiup.info bị tấn công đến hư hỏng nặng, không thể tiếp tục đăng tải các thông tin liên quan đến vụ việc. (*7)

II- NHỮNG HÀNH ĐỘNG “HÈN VỚI GIẶC”

Ngoài thái độ hèn nhát, im lặng thụ động của NCQ Việt Cộng lâu nay trước sự xâm lăng, hiếp đáp của Trung Cộng như lấn chiếm đất đai biên giới phía bắc, hai quần đảo Hoàng Sa Trường Sa và hàng chục ngàn cây số vuông lãnh hải, bắn vào tàu đánh cá của ngư dân Việt Nam trên vùng biển của đất nước, khai thác bauxit ở Tây Nguyên, mở những đường hỏa xa và cao tốc từ biên giới Trung-Việt theo nhiều ngả đến Hà Nội, tự do vào Việt Nam không cần chiếu khán… (toàn là những việc rất nguy hiểm cho vận mạng quốc gia), mới đây, NCQ Việt Cộng lại tỏ ra khiếp nhược trước kẻ thù Bắc phương qua những vụ việc như sau:

1/ Hí hửng mở Năm Hữu nghị Việt-Trung

Nhân kỷ niệm lần thứ 60 Ngày thiết lập quan hệ ngoại giao Trung-Việt (18/1/1950 - 18/1/2010), bộ sậu lãnh đạo Việt Cộng như Tổng bí thư Nông Đức Mạnh, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Phú Trọng đã gởi điện mừng đến lãnh đạo CS Trung Cộng với những lời lẽ xu nịnh hèn hạ như sau: “Nhân dân Việt Nam luôn ghi nhớ với lòng biết ơn sâu sắc sự ủng hộ và giúp đỡ to lớn của Đảng, Chính phủ và nhân dân Trung Quốc anh em dành cho nhân dân Việt Nam trong cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc trước đây và sự nghiệp xây dựng đất nước hiện nay… Với việc kỷ niệm trọng thể 60 năm Ngày thiết lập quan hệ ngoại giao hai nước Việt NamTrung Quốc, chúng ta đã chính thức khởi đầu “Năm Hữu nghị ViệtTrung 2010”. Đây là cơ hội rất tốt để củng cố hơn nữa tình hữu nghị truyền thống, sự đoàn kết và tin cậy lẫn nhau, hợp tác cùng có lợi giữa hai Đảng, hai nước và nhân dân hai nước ViệtTrung. Đảng, Nhà nước và nhân dân Việt Nam luôn luôn quý trọng và trước sau như một sẽ làm hết sức mình để không ngừng phát triển mối quan hệ hữu nghị, hợp tác toàn diện với Đảng Cộng sản, Chính phủ và nhân dân Trung Quốc anh em….” Hai vụ xử sơ thẩm và phúc thẩm các nhà dân chủ từng bày tỏ sự phản đối Trung Cộng ngày 18, 20, 21 tháng Giêng (quanh lễ kỷ niệm) là món quà CSVN dâng lên quan thầy CSTQ.

2/ Nghe đại sứ Trung Cộng Tôn Quốc Tường dạy bảo

Ngày 6-1-2009, Tôn Quốc Tường, Đại sứ Trung Cộng tại Việt Nam, trong một cuộc họp báo, đã đưa ra một số thông điệp cho NCQ CS cũng như cho người dân Việt Nam.

Trước hết ông ta đề xuất việc “tạm gác lại những tranh chấp, cùng nhau khai thác biển Đông”. Phải chăng là Trung Cộng vẫn có quyền tiếp tục mở rộng du lịch tại Hoàng Sa, mở rộng thăm dò dầu khí tại Trường Sa, khai thác thủy hải sản tại biển Đông, tiếp tục triển khai đóng khu trục hạm tuần tiễu trên biển của nước Việt v.v...? Phải chăng là Việt Nam phải tiếp tục trấn áp những tiếng nói yêu nước sẽ còn cất lên để tố giác âm mưu và phản đối hành vi của Bắc thù Đại Hán? Phải chăng là Việt Nam phải chờ cho đến khi ba con đường cao tốc (Lào Cai-Hà Nội; Cao Bằng-Hà Nội, Lạng Sơn-Hà Nội) mà Trung Cộng cho Việt Cộng vay qua “viện trợ hữu nghị” được xây dựng xong? Đây là ba ngả đường quan trọng từ biên giới vào đến thủ đô, tạo điều kiện cho cơ giới của Trung Cộng tiến vào tấn công nếu Việt Nam không tuân theo những yêu sách của họ. Thật kinh hãi và đau lòng cho đất nước khi thấy Thủ tướng Việt Cộng đích thân đi cắt băng khởi công mấy con đường cao tốc hết sức nguy hiểm cho vận mệnh đất nước này!

Viên đại sứ tiếp đó răn đe: “Cùng hợp tác làm ăn thì phát triển, còn đấu tranh thì thất bại”. Phải chăng là hai bên phải nhắm mục tiêu đại cục là đưa kim ngạch thương mại VN-TQ lên 25 tỷ, trong đó chủ yếu là Việt Nam xuất cảng sang Trung Cộng tài nguyên khoáng sản, còn Trung Cộng xuất cảng vào Việt Nam hàng hóa đã gia công nhưng có chất lượng thấp, an toàn kém? Điều này thu về cho Trung Cộng hàng năm lượng đô la xuất siêu lên đến 12 tỷ USD. Phải chăng là nếu Việt Nam đấu tranh đòi lại Hoàng Sa Trường Sa, phản đối việc tàu Trung Cộng bắn vào tàu đánh cá Việt Nam ở những vùng biển họ xâm chiếm thì sẽ chuốc lấy những hậu quả tai hại?

Viên đại sứ còn phủ dụ: “Khi điều kiện chín muồi, hai bên sẽ giải quyết vấn đề tốt hơn với phương án hợp lý hơn”. Nhưng vì không nói rõ tiêu chí nào sẽ xác định sự chín muồi của điều kiện, nên phải chăng là Việt Nam hãy cứ nhẩn nha đợi cho điều kiện chín muồi, kiên tâm chờ cho đến vô tận để giải quyết mối tranh chấp ở Biển Đông? Phải chăng điều kiện chín muồi là lúc Hoàng Sa Trường Sa và vùng biển “Lưỡi Bò” của Trung Cộng − trong đó có hải phận hiện nay của Việt Nam − đã chính thức và vĩnh viễn trở thành của Trung Cộng mà Việt Nam có muốn đòi lại cũng vô phương, bởi lẽ “cứt trâu để lâu hóa bùn”?

Trước những răn đe phủ dụ công khai và ngạo mạn như thế của đại sứ Trung Cộng ngay tại thủ đô nước mình, Đảng và nhà nước CSVN vẫn câm mồm chấp nhận, không dám mở lời phản đối một tiếng để bảo vệ chủ quyền và thể thống quốc gia. Như thế chẳng phải là hèn với giặc sao? Phải chăng bộ Chính trị đảng CSVN đã lóa mắt vì quyền lợi riêng, vì quyền lực đảng, không còn nhìn thấy hiểm họa của đất nước đã đến chân rồi?

III- NHẬN ĐỊNH CỦA KHỐI 8406

Qua những sự kiện trên, Khối 8406 nhận thấy đảng và nhà nước Việt Cộng ngày càng lộ bản chất “cực ác với dân, thậm hèn với giặc”.

Tình trạng nhân quyền tại Việt Nam ngày càng tồi tệ chưa từng thấy. Nhà cầm quyền Việt Cộng đang quyết tâm áp dụng những biện pháp mạnh mẽ nhằm trấn áp, đe dọa, bỏ tù tất cả những ai − cụ thể là những người bị xử án và bị sách nhiễu nói trên − dám thực thi quyền tự do ngôn luận, tự do lập hội, tự do tôn giáo, dám đấu tranh bảo vệ quyền lợi của giới lao động bị bóc lột đồng lương, của giới dân oan bị cướp đoạt đất đai cửa nhà. Việc xét xử các nhà đấu tranh dân chủ với những bản án nặng nề và việc đàn áp các tôn giáo với những biện pháp hung hãn là do NCQ Việt Cộng muốn bịt miệng và tiêu diệt những cá nhân hay tập thể nào lên tiếng phản kháng khi nhìn thấy bản chất vừa hèn vừa ác ấy của đảng và nhà nước CS. Chỉ những kẻ lãnh đạo hèn, biết mình bất xứng mới sợ hãi trước những lời kêu gọi để dân tộc tự chọn lựa thể chế và con đường tương lai cho đất nước. Chỉ những kẻ cầm quyền hèn, biết mình đang cam tâm liên kết với kẻ thù của dân tộc mới ra sức bóp nghẹt những tiếng nói cảnh báo về tham vọng xâm lược của ngoại bang.

Tình trạng mất chủ quyền tại Việt Nam cũng chưa bao giờ rõ rệt bằng hiện nay khi mà bất chấp bao việc xâm lấn đất đai, tàn hại dân Việt của Trung Cộng, NCQ Việt Cộng vẫn hân hoan mừng kỷ niệm 60 năm bang giao TrungViệt với lòng biết ơn và xưng tụng mối bang giao đó luôn luôn tốt đẹp; khi mà đại sứ của Trung Cộng dám đe dọa NCQ Việt Cộng theo kiểu công khai, cung cách thái thú trong khi NCQ này − lúc nào cũng tự hào mình có chủ quyền − không dám biểu lộ một hành động phản đối. Một đất nước có chủ quyền không thể chấp nhận cho đại sứ của một quốc gia khác công khai nói những lời răn đe hỗn xược và ngạo mạn đến như thế trên đất nước mình.

IV- YÊU CẦU CỦA KHỐI 8406:

Vì thế, Khối 8406 yêu cầu Nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam:

− Chấm dứt việc đàn áp các nhà đấu tranh dân chủ trong nước bằng những phiên tòa giả tạo, không tôn trọng công lý, tuyên những bản án do Bộ chính trị định sẵn. Đồng thời trả tự do ngay tức khắc và vô điều kiện cho các nhà đối kháng vừa bị kết án nói trên hay còn bị giam giữ như Lm Nguyễn Văn Lý, Ls Nguyễn Văn Đài, Ls Lê Thị Công Nhân, cô Phạm Thanh Nghiên… Chấm dứt việc sách nhiễu các nhà đấu tranh dân chủ như phong tỏa, chặn đường, lôi về đồn thẩm vấn.

− Chấm dứt mọi hình thức đàn áp tôn giáo như triệt hạ những biểu tượng tôn giáo, đánh đập, bắt bớ, giam giữ, thẩm vấn những ai bảo vệ đất đai, tài sản, biểu tượng tôn giáo một cách ôn hòa.

− Thẳng thắn bênh vực quyền lợi chung của đất nước, nhất là sự toàn vẹn lãnh thổ và chủ quyền quốc gia. Cần biểu lộ rõ ràng sự phản đối trước những lời đe dọa của các đại diện Trung Cộng và những đề nghị chỉ có lợi cho phía Trung Cộng nhưng rất nguy hại đến nền an ninh quốc gia.

Khối 8406 cũng đề nghị chính giới quốc tế cũng như đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước:

− Lên án những phiên tòa giả tạo, bất công, phi pháp, sản phẩm của một nền tư pháp công cụ của bộ chính trị đảng CSVN.

− Ủng hộ cho cuộc đấu tranh đòi quyền con người và quyền tự quyết của toàn dân Việt Nam trên đất nước mình.

Việt Nam, ngày 29 tháng 01 năm 2010.

Ban Đại diện Lâm thời Khối 8406

1. Kỹ sư Đỗ Nam Hải - 441 Nguyễn Kiệm, P. 9, Q. Phú Nhuận, Sài Gòn, Việt Nam.
2. Linh mục Phan Văn Lợi - 16/46 Trần Phú, Thành phố Huế, Việt Nam.
3. Giáo sư Nguyễn Chính Kết - đang vận động dân chủ tại hải ngoại.
Trong sự hiệp thông với Lm Nguyễn Văn Lý, cựu quân nhân Trần Anh Kim, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa và nhiều tù nhân chính trị, tôn giáo khác đang ở trong lao tù Cộng sản.

Phụ chú:

(*1) http://www.doithoaionline.org/baimoitrongthang/2009/1209/baimoi1209_348.html

(*2) http://danluan.org/node/3454

(*3) http://www.vietnamdaily.com/?c=article&p=60004, http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp?a=106848&z=2

(*4) http://my.opera.com/labika/forums/topic.dml?id=294276, http://www.x-cafevn.org/forum/showthread.php?p=428204

(*5) http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/CaoDai-oratory-in-DinhQuan-attacked-TQuang-12292009113137.html?searchterm=None, http://sbtn.blogspot.com/2010/01/thanh-that-cao-ai-inh-quan-bi-tan-cong.html

(*6) http://www.doithoaionline.org/baimoitrongthang/2009/1209/baimoi1209_202.html, http://www.doithoaionline.org/baimoitrongthang/2009/1209/baimoi1209_259.html, http://www.doithoaionline.org/baimoitrongthang/2009/1209/baimoi1209_392.html,

(*7) http://vietcatholic.net/News/Html/75248.htm, http://vietcatholic.net/News/Html/75263.htm, http://vietcatholic.net/News/Html/75264.htm

This page is powered by Blogger. Isn't yours?

Tin Việt Nam

(freevietnews.com)