Saturday, April 23, 2011
Thư hiệp thông với Giáo hội Phật giáo Hòa Hảo Thuần túy của Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền
26-03-2011
Kính thưa
- Cụ Lê Quang Liêm, Hội trưởng Giáo hội Phật giáo Hòa Hảo Thuần túy,
- Quý Chức sắc, Tu sĩ và toàn thể tín đồ thuộc Giáo hội PGHHTT
Thời gian gần đây, đặc biệt trong tháng 3-2011, Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền chúng tôi (thuộc Giáo hội Công giáo Việt Nam) hết sức lo âu khi đọc được nhiều bản văn và tin tức về và của Cụ cũng như về và của nhiều chức sắc tu sĩ thuộc Quý Giáo hội, nhất là những bản văn và tin tức liên quan đến Đại lễ Đức Huỳnh Giáo chủ thọ nạn sẽ cử hành ngày 25/2 âl Tân Mão, tức 29-03-2011 tới đây.
Trong tình nghĩa đồng bào ruột thịt, mối liên đới giữa các tôn giáo và sự hiệp thông cùng cảnh ngộ khổ nạn do nhà cầm quyền Cộng sản gây ra, chúng tôi xin có đôi lời gửi đến Cụ cùng toàn thể Giáo hội Phật giáo Hòa Hảo Thuần túy:
1- Chúng tôi cực lực phản đối sự đàn áp của nhà cầm quyền CS đối với Quý Giáo hội trong thời gian qua, đặc biệt là việc tiếp tục giam cầm và ngược đãi nhiều chức sắc, tu sĩ Hòa Hảo; việc tàn phá nhiều thánh thất thờ phụng và đạo tràng tu tập; việc sách nhiễu ngăn chận tín đồ trong các ngày đại lễ của Giáo hội; và gần nhất là việc cấm cản thành lập Đoàn Thanh Niên Phật Giáo Hòa Hảo Yêu Nước. Đây là sự vi phạm trắng trợn quyền tự do tôn giáo.
2- Chúng tôi hoàn toàn ủng hộ việc Giáo hội -bất chấp mọi khó khăn- vẫn quyết tâm tổ chức Đại lễ kỷ niệm 64 năm ngày Đức Huỳnh Giáo Chủ thọ nạn tại Đốc Vàng năm Đinh Hợi (1947). Đây là biến cố đáng nhớ của Quý Giáo hội và đáng được nhà cầm quyền để yên cho tổ chức lễ kỷ niệm, nếu họ biết khôn ngoan và phục thiện, biết tôn trọng lịch sử và dân tình. Việc tung toàn bộ lực lượng công an cảnh sát ra hăm dọa sách nhiễu, cấm cản ngăn chận -thay vì bảo vệ an ninh cho dân và trật tự cho lễ- chỉ dồn tín đồ vào bước đường cùng, đổ thêm dầu vào ngọn lửa công phẫn vốn đã âm ỷ trong lòng mọi công dân và giáo dân từ lâu sống dưới ách cai trị độc đoán và tàn bạo của CS.
3- Chúng tôi hết sức xúc động khi đọc được các Tuyệt mạng thư của ba nữ tín đồ Nguyễn Ngọc Hà, Lê Thị Mỹ Hạnh và Trần Thị Xinh mà hai trong số đó đang có thân nhân bị giam tù vì tranh đấu cho tự do của Giáo hội (Ông Lê Văn Sóc và Ông Nguyễn Thanh Phong). Cả ba đã quyết tự thiêu nếu nhà cầm quyền CS đàn áp Đại lễ Đức Huỳnh Giáo chủ thọ nạn (theo gương cụ bà Nguyễn Thị Thu, cũng đã tự thiêu trong cùng Đại lễ ngày 19-3-2001, 25-2 âl năm Tân Tỵ). Ý muốn "đem xác thân phàm tục của mình làm một ngọn đuốc phá tan màn âm u tàn bạo quyết tâm tiêu diệt PGHH của đảng CSVN hầu lưu lại muôn đời một tấm gương chói rạng về khí phách của người phụ nữ PGHH" (thư của cô Lê Thị Mỹ Hạnh) làm cho chúng tôi -dù không hề muốn xảy ra- vẫn vô cùng khâm phục và do đó tha thiết ước mong nhà cầm quyền CS hãy suy nghĩ lại về chính sách đàn áp tiêu diệt Giáo hội PGHH Thuần túy. Nếu chẳng may ba ngọn đuốc này bất đắc dĩ phải bùng cháy (không một ai thành tâm thiện chí và nặng đức hiếu sinh ưng muốn) thì mong rằng đó sẽ như ngọn đuốc của anh Mohammed Bouazizi bên Tunisia, đem lại mùa xuân tự do cho Đất nước VN và cho các Giáo hội.
4- Chúng tôi kêu gọi lãnh đạo của mọi Giáo hội còn lại tại Việt Nam, trong tình liên đới tôn giáo và hiệp thông cảnh ngộ (vì tất cả chúng ta đều là nạn nhân của CS), hãy lên tiếng bênh vực Giáo hội Phật giáo Hòa Hảo Thuần túy là Giáo hội bị đàn áp khốc liệt nhất, hầu góp phần ngăn chặn bàn tay bách hại tôn giáo cố hữu của Nhà cầm quyền vô thần Cộng sản từ hơn 60 năm rồi.
5- Chúng tôi cũng kêu gọi lực lượng công an ba tỉnh An Giang, Vĩnh Long, Đồng Tháp hãy biết hành xử theo lương tâm và luật pháp chính đáng, chứ đừng trở thành công cụ đàn áp mù quáng của các lãnh đạo Cộng sản vốn ngày càng biến mình thành kẻ thù không những của đồng hương anh em mà còn của đồng bào dân tộc. Xin nhớ lấy lời của cụ Lê Quang Liêm trong Lời Cảnh báo tối hậu ngày 22-03-2011: "Nếu gây thù chuốc oán với nhau rồi một ngày nào đó chế độ sụp đổ -chắc chắn phải bị sụp đổ trong một ngày không xa- chừng ấy các đầu sỏ, chóp bu CS có nhiều tiền lắm của dự trữ sẵn ở ngoại quốc, họ sẽ lên máy bay vọt ra ngoại quốc để tiếp tục sống giàu sang phú quí, chỉ có các bạn phải ở lại VN để trả cái "nợ chung" đã vay thì thê thảm vô cùng...."
Cuối cùng, chúng tôi nguyện cầu Thiên Chúa ban bình an hạnh phúc cho cụ Hội trưởng và toàn thể Quý Giáo hội Phật giáo Hòa Hảo Thuần túy, cũng như ban thành tâm thiện chí cho nhà cầm quyền Cộng sản Việt Nam.
Làm tại Việt Nam ngày 26-03-2011, cận lễ Đức Huỳnh Giáo Chủ thọ nạn.
Đại diện nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền :
- Linh mục Têphanô Chân Tín, Dòng Chúa Cứu Thế, Sài Gòn
- Linh mục Phêrô Nguyễn Hữu Giải, Tổng Giáo phận Huế
- Linh mục Tađêô Nguyễn Văn Lý, Tổng Giáo phận Huế
- Linh mục Phêrô Phan Văn Lợi, Giáo phận Bắc Ninh
Tuyên bố 10 điểm nhân kỷ niệm 5 năm ngày thành lập (8/4/2006 – 8/4/2011)
Khối 8406
Tuyên ngôn Tự do Dân chủ cho Việt Nam 2006
Web: http://khoi8406vn.blogspot.com/
Email: vanphong8406@gmail.com
Tuyên bố 10 điểm
nhân kỷ niệm 5 năm
ngày thành lập (8/4/2006 – 8/4/2011)
Tuyên ngôn Tự do Dân chủ cho Việt Nam 2006
Web: http://khoi8406vn.blogspot.com/
Email: vanphong8406@gmail.com
Tuyên bố 10 điểm
nhân kỷ niệm 5 năm
ngày thành lập (8/4/2006 – 8/4/2011)
Kính gửi:
‒ Toàn thể đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước.
‒ Các chính phủ dân chủ, các tổ chức nhân quyền và cộng đồng thế giới tự do.
Hôm nay là kỷ niệm đệ ngũ chu niên ngày công bố Tuyên Ngôn Tự Do Dân Chủ Cho Việt Nam 2006 và thành lập Khối 8406 là tổ chức quần chúng của người Việt trong lẫn ngoài nước vốn hết lòng mong mỏi tự do dân chủ cho quê hương và quyết tâm tranh đấu vì nhân phẩm nhân quyền cho Dân tộc. Khối chúng tôi có những lời tuyên bố sau đây:
1- Chúng tôi tái khẳng định lòng trung thành với Tuyên ngôn Tự do Dân chủ cho Việt Nam để tiếp tục đòi hỏi các quyền tự do dân sự, chính trị, kinh tế, văn hóa, xã hội mà hai Công ước Quốc tế nhân quyền đã chỉ ra và định nghĩa rõ rệt. Các quyền này, đặc biệt là quyền tự do ngôn luận, tự do tôn giáo, tự do hội họp, tự do lập hội lập đảng, tự do ứng cử bầu cử… dưới sự cai trị độc đoán của đảng Cộng sản, chưa bao giờ được thực hiện đúng nghĩa tại Việt Nam. Vì thế, quyết tâm của chúng tôi là phải giải thể chế độ độc tài độc đảng này để thiết lập một chế độ đa nguyên đa đảng, theo đòi hỏi của nhân dân và xu hướng lịch sử, làm nở rộ một cuộc Cách mạng Hoa tại VN.
2- Chúng tôi tiếp tục lên án đảng và nhà cầm quyền Cộng sản vẫn ngoan cố theo đuổi lý thuyết duy vật vô thần Mác-xít, làm nhiễm độc lương tri và băng hoại lương tâm, nhất là của giới trẻ, khiến văn hóa tâm linh ngàn đời của Dân tộc bị mai một; vẫn ngoan cố duy trì chế độ cai trị độc tài độc đảng, bỏ phế bao thiện chí tài năng, gây bao bất công cho quần chúng, tạo bao hỗn loạn cho xã hội; vẫn bướng bỉnh cố cổ xúy chủ nghĩa xã hội ảo tưởng, chỉ cốt đánh cắp niềm tin của nhân dân, lừa gạt lý tưởng sống của bao người và biến tương lai của đất nước thành vô vọng. Hậu quả là Việt Nam thường xuyên bị phê phán về nhân quyền, bị tụt hậu rất xa về kinh tế, bị sa sút nghiêm trọng về đạo đức xã hội và bị mất dần những giá trị văn hóa truyền thống.
3- Chúng tôi tiếp tục tố cáo hệ thống tam quyền phân công thay vì phân lập mà đảng Cộng sản đang chủ trương bằng mọi giá. Hệ thống này làm cho lập pháp, tư pháp, hành pháp tê liệt mọi sức mạnh vốn có của mình, để trở thành công cụ ngoan ngoãn trong tay đảng CS, chính xác là trong tay Bộ chính trị, vốn ngồi xổm trên Hiến pháp và pháp luật. Hậu quả là quốc hội trở thành con dấu cao su đóng lên mọi quyết định của BCT, tòa án trở thành nơi hợp pháp hóa mọi hành vi đàn áp nhân quyền (cụ thể là vụ án Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ ngày 04-04-2011 tại Hà Nội), chính quyền là bộ máy khống chế nhân dân bằng bạo lực hành chánh. Việc công cụ hóa tam quyền này cũng kéo theo việc công cụ hóa quyền lực vũ trang (quân đội, cảnh sát), quyền lực công luận (báo chí) và quyền lực tinh thần (tôn giáo), khiến cho quân đội xao nhãng nhiệm vụ canh giữ bờ cõi (nhất là biển đảo); công an quên mất nhiệm vụ bảo vệ dân lành, để rồi chỉ biết “còn đảng còn mình” mà trấn áp, hành hạ, giết chết người vô tội theo lệnh lãnh đạo; báo chí mù quáng bênh vực cho các sai lầm và tội ác của đảng; tôn giáo quốc doanh ru ngủ mê hoặc tín đồ, đồng lõa với gian trá và tội ác, làm tê liệt sự đấu tranh của đức tin cho công lý và sự thật.
4- Chúng tôi tiếp tục phê phán đường lối kinh tế tư bản rừng rú và kinh tế thị trường hoang dã, liên tục bơm tiền vào những chiếc thùng không đáy là các công ty quốc doanh lỗ lã, chỉ làm giàu cho đảng viên cán bộ cao cấp và gia đình của họ, tạo nên hai giai cấp thiểu số là tư bản đỏ lẫn giới trung lưu và một giai cấp đại đa số là quần chúng nhân dân sống trong nghèo khổ ngày càng thê thảm cùng cực. Giai cấp đa số này bị tước quyền tư hữu đất đai ruộng vườn và quyền được bảo hộ sản phẩm (nông dân), bị tước các quyền lợi lao động xứng nhân phẩm như đồng lương đủ nuôi gia đình, điều kiện làm việc an toàn, an sinh xã hội bảo đảm (công nhân), bị tước các cơ hội để đóng góp vào việc xây dựng đất nước bằng thực tài (sinh viên tốt nghiệp, viên chức hành chánh). Hậu quả là hàng triệu vụ khiếu kiện đất đai bị giải quyết cách bất công và bạo lực, hàng trăm ngàn công nhân xuất khẩu bị biến thành lao nô, thậm chí tình nô, hàng trăm ngàn người tốt nghiệp trở thành thất nghiệp và hàng triệu viên chức hành chánh không đủ sống do đồng lương ít ỏi, vật giá leo thang và lạm phát dữ dội.
5- Chúng tôi tiếp tục phản bác chủ trương phát triển quốc gia bằng những dự án phiêu lưu, ngông cuồng và tiềm ẩn nguy cơ như xây dựng hệ thống đường sắt cao tốc vừa tốn kém vừa ít hiệu quả; như xây dựng nhà máy điện nguyên tử đang khi kỹ thuật của thế giới còn chưa bảo đảm (vụ nổ các lò nguyên tử ở Fukushima, Nhật Bản mới rồi là ví dụ), đất nước Việt còn thiếu chuyên gia, ý thức trách nhiệm của kẻ điều hành còn ít ỏi; như xây dựng khu khai thác bauxite, chế biến quặng nhôm ở Tây Nguyên, làm mất văn hóa và nguồn sống của đồng bào sắc tộc, treo một quả bom bùn đỏ trên đầu toàn thể nhân dân đồng bằng Nam bộ, tạo cơ hội cho quân xâm lược Bắc thù vào tận yếu huyệt đất nước; như xây dựng tràn lan các đập thủy điện vốn tàn phá môi trường, chẳng hề trị thủy cách hiệu quả, lại còn gây nên bao trận lũ lụt chết người mất của mấy năm qua.
6- Chúng tôi tiếp tục phản đối chính sách ngoại giao quốc phòng thiếu sáng suốt và đầy nguy hiểm mà đảng CS đang theo đuổi. Chính sách đó biểu lộ sự hèn yếu của VN trước Trung Cộng là kẻ từ ngàn năm qua luôn nuôi mộng xâm chiếm đất Việt. Sự yếu nhược ấy biểu lộ qua việc thăm viếng Bắc Kinh kiểu bái yết triều kiến, qua việc ưu đãi cho Trung Cộng khai thác bauxite và định cư ở Tây Nguyên, thuê rừng dài hạn ở những vùng đất biên giới hoặc đầu nguồn, trúng thầu nhiều dự án kinh tế lớn, du nhập hàng hóa kém chất lượng và phổ biến những sản phẩm văn hóa đề cao Thiên triều; qua những ứng xử rụt rè và tuyên bố lấy có khi Trung Cộng lấn chiếm lãnh thổ và lãnh hải, ngăn cản, cướp bóc hay giết chết ngư dân; qua những đàn áp và ngăn chận khi quốc dân lên tiếng phản đối ngoại thù. Chính sách đó cho thấy sự gian trá của VN trước các nước dân chủ Tây phương, như bang giao kinh tế để chỉ làm lợi cho đảng, đối thoại nhân quyền để che giấu hay biện bạch những áp bức trong nước, hợp tác an ninh để đè bẹp mọi đối kháng chính trị quốc nội.
7- Chúng tôi tiếp tục đeo đuổi con đường đấu tranh bất bạo động bằng cách không ngừng lên tiếng tố cáo những sai lầm, kết án những tội ác của đảng và nhà cầm quyền cộng sản; bằng cách phổ biến trên intenet (trang mạng, diễn đàn, phát thanh) và trên giấy (báo chí, truyền đơn) những thông tin chính xác về tình hình đất nước, những tài liệu chân thực về bản chất chế độ, những nhận định đúng đắn về đường lối chính sách của nhà cầm quyền; bằng cách kêu gọi, hỗ trợ và tập họp những tập thể, giới lớp, khối đảng biểu tình đấu tranh ôn hòa nhằm đòi quyền lợi, sự thật, công lý, dân chủ; bằng cách hô hào đồng bào bất tuân dân sự như tẩy chay các cuộc bầu cử giả hiệu (quốc hội và hội đồng nhân dân), như từ chối tuân lệnh triệu tập của công an nhằm hạch sách, hăm dọa; bằng cách yêu cầu xóa bỏ điều 4 Hiến pháp 1992 và viết lại toàn bộ Hiến pháp hiện hành; bằng cách đòi hỏi đảng Cộng sản xưng thú lỗi lầm quá khứ và hiện tại trước quốc dân, trả tự do cho các tù nhân chính trị và tôn giáo để bước đầu hòa giải hòa hợp dân tộc, từ bỏ toàn trị độc tài để tiến đến xây dựng dân chủ tự do.
8- Chúng tôi tiếp tục liên kết với các cá nhân, tập thể, tổ chức, cơ quan tranh đấu cho nhân quyền của Đồng bào hải ngoại và của các Quốc gia dân chủ. Sự liên kết này là chính đáng trong một thế giới liên lập, trong xu thế toàn cầu hóa các giá trị nhân bản nhân quyền, trong chiều hướng của văn minh nhân loại là can thiệp để bảo vệ và cứu giúp những con người bị áp bức bởi những chế độ chuyên chế, lãnh đạo độc tài. Chúng tôi hết lòng tri ân mọi ủng hộ giúp đỡ do mối liên kết trong cùng mục tiêu này.
9- Chúng tôi tiếp tục kêu gọi đồng bào hải ngoại đoàn kết để hình thành một liên minh dân tộc, nhằm thông tin cho mọi con Hồng cháu Lạc khắp thế giới về tình hình quê hương và khát vọng của người dân trong nước, nhằm hỗ trợ mọi nhà dân chủ đang đấu tranh ngoài mặt trận hay đang hy sinh trong lao tù, nhằm vận động chính giới và báo giới quốc tế hỗ trợ cho cuộc tranh đấu đầy chính nghĩa của dân tộc. Chúng tôi tiếp tục kêu gọi các chính phủ năm châu, các cơ quan quốc tế hãy bang giao cùng Việt Nam với những điều kiện khắt khe về nhân quyền, và khi cần thì áp dụng những biện pháp chế tài như đưa Việt Nam vào danh sách CPC, loại Việt Nam ra khỏi những tổ chức quốc tế mà Việt Nam gia nhập.
10- Chúng tôi xác tín mình đang đáp ứng lại những khát vọng chính đáng của toàn dân, đang theo xu hướng toàn cầu hóa nhân quyền của thế giới, đang bác bỏ sự tồn tại của chế độ Cộng sản Việt Nam. Bằng chứng là sự tham gia ngày càng đông đảo của đồng bào trong nước và hải ngoại vào Khối 8406 (nay đã có mặt các văn phòng tại Mỹ châu, Úc châu, Âu châu), là 19 giải Nhân quyền Việt Nam và 22 giải Nhân quyền quốc tế được trao cho các thành viên Khối từ bao năm qua, là con số 31 thành viên đang ngồi tù, 15 thành viên đã được tha tù nhưng một số vẫn còn bị quản chế, vô số thành viên khác hiện bị sách nhiễu, hăm dọa.
Năm năm qua, với bao khó khăn đặc trưng trong một chế độ độc tài toàn trị tinh vi nhất trong lịch sử nhân loại, Khối 8406 chúng tôi thấy mình chưa làm được gì nhiều cho Tổ quốc Dân tộc, nhưng chúng tôi quyết tâm kiên trì với 10 điều Tuyên bố trên đây. Hi vọng mọi người thiện chí khắp hoàn vũ hỗ trợ chúng tôi -cùng với mọi giới Đồng bào Việt Nam quốc nội hải ngoại- chóng đi đến thắng lợi cuối cùng.
Làm tại Việt Nam ngày 8 tháng 4 năm 2011
Ban Đại diện lâm thời Khối 8406:
1. Kỹ sư Đỗ Nam Hải, 441 Nguyễn Kiệm, P. 9, Q. Phú Nhuận, Sài Gòn, Việt Nam.
2. Linh mục Phan Văn Lợi, 16/46 Trần Phú, Thành phố Huế, Việt Nam.
3. Linh mục Nguyễn Văn Lý, đang bị quản thúc tại 69 Phan Đình Phùng Tp Huế. (Nhà Chung Tổng giáo phận Huế),
4. Giáo sư Nguyễn Chính Kết, đang vận động dân chủ tại hải ngoại
Trong sự hiệp thông với cựu quân nhân Trần Anh Kim, nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa và nhiều tù nhân chính trị, tôn giáo khác đang ở trong lao tù cộng sản.
Sunday, April 03, 2011
Công an hình sự giở thói côn đồ với dân
Bản tin từ Huế ngày 02-04-2011
Hôm nay, vào lúc 13g, anh Phan Đình Thành, người giáo xứ Loan Lý, ghé thăm Linh mục Phan Văn Lợi tại nhà ở số 16/46 Trần Phú, thành phố Huế trước khi đến nhà Linh mục Trần Văn Quý là một đông y sĩ nổi tiếng ngụ tại giáo xứ Phủ Cam để được chữa bệnh.
Đang khi anh Thành ngồi nói chuyện với Lm Lợi và người em gái là cô Phan Thị Hiệp (Hòa), thì công an (vốn canh giữ nhà Linh mục từ hơn mấy tháng nay) đã lảng vảng chung quanh. Lúc 14g30, anh Thành vừa đi bộ ra khỏi nhà, thì liền có 6 công an hình sự trẻ tuổi mặc thường phục bám theo (trong số này có 4 tên đi 2 xe máy, bịt mặt). Những tên đi xe máy vọt lên chặn đầu và những tên đi bộ chặn đuôi xong, chúng liền ách anh Thành lại, yêu cầu về đồn công an Phước Vĩnh. Anh Thành liền nói:
- Tôi đi tới nhà cha Quý để chữa bệnh. Tôi không có làm gì vi phạm cả. Các anh là ai? Tại sao bắt tôi về đồn?
- Chúng tôi là công an!
Nói xong, có tên chìa ra một tấm thẻ gì đó màu đỏ rồi cất vào túi ngay. Anh Thành liền nói:
- Nếu các anh muốn hỏi điều gì thì chúng ta vừa đi vừa nói chuyện. Sau khi tôi vào nhà cha Quý khám bệnh xong, chúng ta lại có thể trò chuyện tiếp. Chứ bây giờ tôi đau lắm!
Mặc kệ! Sáu tên liền giở thói côn đồ, xông vào ôm chặt anh Thành, vất lên xe máy như một con vật (y như chúng từng làm với các khách nữ đến thăm Linh mục Nguyễn Văn Lý tại Nhà Chung và Linh mục Lợi tại gia đình). Thấy điện thoại di động anh đeo nơi nịt và chiếc máy ảnh để trong túi, chúng liền cướp lấy cách trắng trợn. Anh Thành (vốn to xác) vùng vẫy dữ dội, đồng thời la to kêu cứu. Đồng bào chung quanh liền túa ra, cả dân lẫn cán bộ. Thấy thế, bọn công an côn đồ càng làm dữ, như kiểu bắt tội phạm, đè anh Thành xuống đất, rồi cả 6 tên ngồi lên trên, đấm đá và lôi anh xềnh xệch đến trầy xước tươm máu tay chân và lấm lem áo quần. Nhiều đồng bào la to:
- Công an không được đánh dân! Công an không được đánh người!
Anh Thành, dù trong gọng kềm bọn côn đồ, cũng bình tĩnh lên tiếng:
- Các anh đang vi phạm điều 71 Hiến pháp: “Công dân có quyền bất khả xâm phạm về thân thể, được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khỏe, danh dự và nhân phẩm…..”
Dù vậy chúng cũng lôi đẩy anh trên đường nhựa tới gần 100 mét mà không thể vất lên xe máy để kẹp anh vào giữa được. Một tên liền điện thoại gọi đồng đội đem xe hơi tới trợ lực.
Đúng lúc ấy, cô Phan Thị Hiệp cũng vừa chạy tới nơi. Anh Thành liền la to:
- Chị Hiệp ơi, tụi nó lấy máy ảnh và điện thoại của em rồi!
Nghe thế, bọn công an liền phóc lên xe rú chạy, vì chúng đã từng bị cô vạch mặt và “dạy dỗ” nhiều lần, chỉ còn lại tên hung hãn nhất (xin xem hình).
Hai trong nhóm công an hành hung anh Thành.
Tên côn đồ hung hãn cướp máy ảnh và điện thoại hình bên phải .
Cô Hiệp liền lên tiếng:
- Bắt người trái phép là vi phạm pháp luật. Anh này có tội tình gì mà phải bắt về đồn? Nếu tụi bây có rảnh thì giờ thì đi ra biên giới mà bảo vệ quê hương, vì đất nước sắp vào tay Trung Quốc rồi. Tụi bây là người Việt Nam hay là người Trung Quốc mà hành hạ đồng bào? Tụi bây bắt người cướp của để lập thành tích dâng đảng phải không? Cha mẹ tụi bây dạy tụi bây, đảng dạy tụi bây như rứa hả? Tụi bây tự hào, vỗ ngực là công an mà đi ăn cướp của dân, hành hạ dân. Không sợ nhục cho ngành công an sao?
Rồi nhớ chính mình và các bạn nữ của mình (con của tù nhân lương tâm Nguyễn Bình Thành, xem lại Bản tin từ Huế ngày 23-02-2011) từng là nạn nhân những trò thô bỉ của công an, cô Hiệp hét lớn:
- Tụi bây đừng giở trò với anh này như đã giở trò với nhiều phụ nữ bị tụi bây bắt về đồn cởi truồng, rờ mó, quay phim và lợi dụng. Đồ khốn nạn! Tau sẽ đưa lên mạng tối nay về thói côn đồ và trò mất dạy của tụi bây!
Tên công an hung hãn dù vậy vẫn níu áo anh Thành và nói:
- Chờ công an đem xe tới chở về đồn.
Cô Hiệp liền thách thức:
- Tụi bây kêu một lũ tới đây mà chở. Tao đang chờ đây!
Lúc đó, linh mục Trần Văn Quý -nhờ được Lm Lợi báo động trên điện thoại- từ trong xóm đi ra và nói:
- Các anh vừa phải thôi! Bắt người phải có giấy tờ bằng chứng! Đừng giở thói côn đồ! Ngày nào đó, sếp của các anh cao chạy xa bay, thì dân sẽ trừng trị các anh!
Tên công an (từng thấy Lm Quý đến nhà Lm Lợi nhiều lần) liền phân bua:
- Thưa cha, anh này cần phải đưa về đồn!
Cha Quý trả lời:
- Anh ta có vi phạm gì không? Sao lại đánh anh, còn lấy máy ảnh và điện thoại của anh?
Tên công an bèn buông lời lếu láo:
- Máy này là phi pháp! Sẽ phải đưa về đồn làm việc !
Dân bu xung quanh liền nhao nhao nói :
- Vì sao mà phi pháp ? Mang máy ảnh và điện thoại mà lại có tội à ?
Thấy thế, anh Thành liền xông đến, thò tay vào túi xách đang mở của tên công an để lấy lại đồ vật của mình.
Bẽ mặt, lại chỉ còn một mình, tên công an côn đồ đành bỏ đi. Còn anh Thành mệt nhọc đi vào nhà của Lm Quý để được khám bệnh. Nếu không có cha và cô Hiệp, chắc bọn công an hung hãn đã làm thịt anh rồi. Sau đó, nhờ được một anh xe thồ can đảm chở đi đường tắt, anh Thành đã an toàn về lại nhà ở Loan Lý (gần Lăng Cô) lúc gần tối. Xin lưu ý thêm : anh Phan Đình Thành chính là người giáo dân can đảm đã mặc chiếc áo có đề chữ «Đức Bà phù hộ các giáo hữu bị bách hại» tại La Vang ngày 05-01-2011 (lễ bế mạc Năm thánh Giáo hội Công giáo VN) và sau đó đã bị ban trật tự Thánh địa phối hợp với công an Quảng Trị tước lột.
Trên đường trở về nhà, cô Hiệp kể cho bà con hai bên đường về những thói côn đồ ngang ngược và trò vi phạm trắng trợn của công an. Sau đó, cô đi với Lm Lợi là anh mình -trong trang phục áo dòng đen- đến gặp toán công an canh gác nhà Lm. Bắt tay họ xong, cha Lợi ôn tồn cất tiếng :
- Các anh là công an, coi như thừa hành pháp luật, thì phải hành xử cho đúng pháp luật. Những ai đến thăm tôi đều là tội phạm cả hay sao mà các anh lại hành hung? Đừng giở thói côn đồ thô bạo đối với họ nữa! Các anh luôn tự xưng là bạn dân mà !
Nhưng mấy tay này không dám đứng lại nghe mà bỏ đi, tránh mặt vì xấu hổ.
Những tên công an côn đồ này, làng trên xóm dưới đều nhẵn mặt. Ngày nào đó, những lãnh đạo Cộng sản cướp của giết người, đàn áp dân lành, hiến đất dâng biển cho Tàu cộng, mà chúng đang mù quáng bảo vệ như một lũ chó săn, cao chạy xa bay ra ngoại quốc, thì chúng có biết rằng nhân dân sẽ trút lòng phẫn nộ ngút trời xuống trên chúng chăng ?
Nhóm phóng viên FNA Khối 8406 tường trình từ Huế lúc 21g00